Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 415: Đột Phá Bát Trọng




Chương 415: Đột Phá Bát Trọng

"Xẹt..! Phốc..! Phốc..!"

"Thiếu gia..! Hay quá..! Anh thật sự là thiên hạ vô địch..!" Ngô Tiểu Diễm chạy đến gần Trần Vân Thanh, dùng đôi mắt hoa si thần tượng nhìn Trần Vân Thanh.

Thiếu gia chỉ có Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ cảnh giới..! Nhưng lại có thể giết đi hai người Yêu Sĩ cửu trọng bên địch.

Chiến tích này, Ngô Tiểu Diễm nàng nghe cũng chưa từng nghe đến, gọi Trần Vân Thanh là thiên hạ vô địch cũng không có thái quá.

Ân..! Là tại Yêu Sĩ cảnh giới vô địch thủ, nàng luôn luôn vững tin như vậy.

"Vô địch..! Cũng tạm được đi..!" Trần Vân Thanh thu lại Nghịch Phong Kiếm, gật đầu đối với lại Ngô Tiểu Diễm nói.

Một trận chiến vừa rồi, Trần Vân Thanh hắn lấy thế sét đánh không kịp bưng tai đem một ten Yêu Sĩ cửu trọng trung kỳ bên địch tiêu diệt, còn để lại một tên Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ trợ giúp hắn rèn luyện Yêu Kỹ.

Cuối cùng, nhờ có sự giúp sức của đối phương, hắn đã đem Ảnh Nhạn Kiếm Pháp tu luyện đến viên mãn.

Nắm trong tay hai môn Nhị Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ tu luyện đến cảnh giới viên mãn, bây giờ trong hàng Yêu Sĩ cảnh giới, đúng thật sự khó tìm ra người có thể cùng Trần Vân Thanh hắn chống lại.

Tính ra Yêu Sư nhất trọng hắn cũng có thể chống lại được đôi chút, ở Yêu Sĩ cảnh giới có thể làm được như vậy, Mân Việt Quận thành nơi đây đúng là hiếm có, hắn có thể tự ngạo một chút được rồi.

'Ân..! Cũng không hẳn, vẫn còn có Thái Na Trát người này..!' Trần Vân Thanh đang ngủ quên trên chiến thắng, bỗng dưng nhìn qua Thái Na Trát, hắn liền đem cái cảm giác tự mãn vừa mới xuất hiện trong đầu đánh tan thành mây khói.

Thái Na Trát bây giờ là Nhị Giai cửu phẩm Yêu Thú..! Tương đương với lại Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ của nhân tộc.

Nhưng chiến lực của cô ta là không có thua gì Yêu Sư nhất trọng hậu kỳ cường giả, thậm chí còn hơn. Hắn có cảm giác, con Hồ Ly này đang che giấu bản lĩnh chân chính của mình, ra tay thật ngay cả Yêu Sư tam trọng cũng không phải là đối thủ của cô ta đâu.

Trong khi Trần Vân Thanh hắn đây ngay cả Yêu Sư nhất trọng sơ kỳ cũng không phải là đối thủ, làm sao có thể chống lại Thái Na Trát được.

Cái danh hiệu Yêu Sư bên dưới vô địch thủ của hắn bây giờ chẳng có khác gì trò cười, nói ra sẽ bị nhiều ngưởi cười cho thúi mũi.

Hơn nữa hắn cảm giác được, mình tuy đem hai môn Nhị Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ đạt đến viên mãn, nhưng sử dụng nó hao tổn quá nhiều Chân Khí, tu vi bây giờ là theo không có kịp, như trận chiến đấu kéo dài quá lâu, hoặc gặp phải Yêu Sĩ cửu trọng thiên kiêu, hắn chưa chắc gì có thể chống lại được. Mình bây giờ vẫn còn yếu lắm.

"Ân..!"

"Thiếu gia..! Anh làm sao vậy..?"

Nhìn thấy Trần Vân Thanh sắc mặt hơi có chút khó xem, Ngô Tiểu Diễm hết sức lo lắng hỏi. Không phải vừa rồi vẫn còn oai phong bát cõi diệt đi hai người Yêu Sĩ cửu trọng hay là sao, làm sao thoắt cái liền biến thành như vậy rồi. Thiếu gi người này thật sự luôn luôn làm cho nàng lo lắng mà.

"Chị Tiểu Diễm..! Chị không cần lo lắng..! Đại ca anh ấy đang tiến hành đột phá..!"

Sùng A Giản là Tán Tu, tu vi của hắn có chút không bằng Ngô Tiểu Diễm thật, nhưng kinh nghiệm của hắn hết sức phong phú, đó là thứ mà Ngô Tiểu Diễm không thể nào sánh bằng.

Hắn chi nhìn qua khí tức của Trần Vân Thanh lúc lên lúc xuống, còn là đang vận chuyển công pháp đến mức cao nhất, hắn là biết đối phương đang bước vào đột phá giai đoạn.

Những chuyện này hắn thấy quá nhiều rồi, mình cũng từng trải qua không ít lần mà, nen hắn khá bình tĩnh, việc quan trọng là đem Trần Vân Thanh bảo hộ cho thật kỹ, không để cho người nào quấy rối y trong lúc đột phá là được rồi, chuyện này hắn quá rành nghề.

'Còn trẻ như vậy đã đột phá Yêu Sĩ bát trọng..! Thật không hiểu Vân Thanh đại ca tu luyện như thế nào nữa..?' Sùng A Giản vừa nghi hoặc, cũng là vừa hâm mộ.

Trong hơn mười năm hành tẩu ở Chấn Nam Thành của hắn, hắn gặp qua không ít Yêu Sĩ bát trọng, cửu trọng cũng có.

Tuy nhiên, những người đó có ai mà không phải là năm sáu chục tuổi, gần đất xa trời cũng có.

Người Yêu Sĩ bát trọng có tuổi tác thấp nhất là một người hai mươi mấy tuổi hơn một chút. Nhưng đối phương là người từ bên trên Mân Việt Quận Thành xuống, không phải là người ở Chấn Nam Thành nơi đây.

Trần Vân Thanh có thể ở tuổi tác này, đột phá Yêu Sĩ bát trọng, thuộc vào hàng hiếm không chỉ ở Chấn Nam Thành, mà còn kể cả ở Mân Việt Quận Thành nữa.

Không những vậy, chiến lực của y là không hề thua kém cho một tên Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ nào, như đặt ở Mân Việt Quận Thành, Trần Vân Thanh cũng là thiên kiêu đứng đầu tồn tại, Sùng A Giản hắn thật sự quá may mắn mới có thể được người như thế này để mắt đến.

"Ong..! Rắc..!"

"Thiếu gia..! Thiếu gia..! Anh thế nào rồi..?"

Trần Vân Thanh đã mở mắt ra, dù nàng cũng hiểu là Trần Vân Thanh đang tiến hành đột phá, nhưng cũng không khỏi lo âu.

Muốn đột phá một tiểu cảnh giới cũng cần cả tiếng thời gian, đại cảnh giới thì nửa ngày, vượt cấp độ cảnh giới thì cả mấy ngày cũng có thể xảy ra.

Thiếu gia mình chỉ dùng có chưa đến mười phút đồng hồ thời gian, cái này không hợp lẽ thường, nàng cũng không biết y có đột phá thành công hay không nữa.

"Không có chuyện gì..!" Trần Vân Thanh đưa cho Ngô Tiểu Diễm một cái an tâm ánh mắt, tự tin mỉm cười lên tiếng.

Yêu Sĩ bát trọng sơ kỳ, Trần Vân Thanh hắn bây giờ cũng đã đạt đến.

Nói thật nó có chút lâu so với lại tính toán của hắn. Nếu như theo lẽ thường, mấy hôm trước sau khi đem Cổ Cường cắn nuốt, hắn đã có thể đột phá Yêu Sĩ bát trọng rồi.

Nhưng tại cái đường Nội Mạch thứ mười quá mức tham lam, không chịu nhã ra năng lượng cho hắn đột phá, phải đến tận bây giờ, hắn mới được như ý nguyện, cũng xem như là chậm rồi.

Còn về chuyện Ngô Tiểu Diễm lo lắng về thời gian đột phá của hắn, chuyện này thì không cần phải lo.

Tạo Hóa Dung Thiên Quyết mà hắn đang tu luyện vốn quá nghịch thiên, đột phá vài cảnh giới nhỏ này chỉ là chuyện nhỏ, không đáng để nhắc đến.

Hắn có cảm nghĩ, như mình cắn nuốt thật nhiều tài nguyên, không làm gì cả, chỉ nằm ngủ một giấc thôi cũng có thể tự động đột phá. Tạo Hóa Dung Thiên Quyết này không khác gì một cổ máy ăn gian trong tu luyện giới, có nó, từ nay hắn sẽ không còn sợ không thể đột phá được nữa rồi.

"Thiếu gia..! Tên to con kia là ai vậy..?"

Ngô Tiểu Diễm nhìn Trần Vân Thanh thật sự không có vấn đề gì, cũng là an tâm hơn không ít, nàng là di chuyển ánh mắt qua tên to con không hề thua kém Sùng A Giản đang đứng bên cạnh hộ pháp cho Trần Vân Thanh nãy giờ.

Chính tên này đã đem tên Yêu Sư tam trọng binh sĩ Chân Lạp Vương Quốc giết chết. Sự xuất hiện của tên to con này cũng không được bình thường.

Nàng nhìn thấy nó từ bên trong chiếc nhẫn trên tay phải của Trần Vân Thanh xuất hiện, không đoán sai thì đây có thể là Nhẫn Trữ Vật mà nàng đã nghe người khác nói qua.

Nhưng theo nàng biết, Nhẫn Trữ Vật cũng như Túi Không Gian, chỉ có thể chứa đựng vật chết, cùng Linh Dược các loại. Không thể chứa người hay động vật còn sống vào bên trong. Tên to cao này xuất hiện bên trong Nhẫn Trữ Vật, là không hề bình thường a.

Sùng A Giản cũng hiếu kỳ với lại tên to con hơn mình đây nhiều, hắn cũng vễnh tai lên, chờ nghe câu trả lời của Trần Vân Thanh.

Người này thực lực quá mức là đáng sợ, ngay cả Yêu Sư tam trọng hậu kỳ cường giả cũng có thể giết, còn là cam tâm tình nguyện làm chân tay cho Trần Vân Thanh sai bảo, hắn thật sự là hiếu kỳ không biết người này là ai?

Trần Vân Thanh có cái thân phận như thế nào?

Sao có thể có được một cao thủ như thế kia đi theo bảo hộ cho được.

"Nó là Khôi Lỗi..!" Trần Vân Thanh chỉ nói ngắn gọn đôi ba chữ như thế.

Không phải hắn không muốn nói nhiều, mà là Khôi Lỗi ở Nam Hoang Chi Địa này từ trước đến nay chưa hề xuất hiện, nói ra mấy người này cũng không có hiểu.

Còn phải tiết lộ không ít tin tức bên Chủ Đại Lục. Đối với tu vi của mấy người bây giờ, biết những chuyện như thế này chỉ là hại bọn họ.

Thay vì như vậy, hắn nên đến xem cái tên tướng quân của Lạc Việt Vương Quốc vừa rồi bị đánh ngất xỉu kia xem làm sao đi.

Đối phương dù sao cũng từng nói giúp cho mình, cả hai xem như có duyên không cạn, nếu còn chưa chết, vậy giúp đỡ đối phương thêm một lần đi.

"Đại ca..! Vị Quân binh này như thế nào rồi..?"

Sùng A Giản là người quan tâm đến Nguyễn Dư Khúc nhất, nếu vừa rồi không phải là vì hộ pháp cho Trần Vân Thanh đột phá, hắn cũng đã đến xem thương thế của đối phương ra làm sao rồi.

"Nghiêm trọng hơn những gì ta nghĩ..!" Trần Vân Thanh gương mặt khá là trầm tư lên tiếng.

Nguyễn Dư Khúc này đâu chỉ là thương thế nghiêm trọng thôi đâu, mà độc dược trong người của tên này mới là thứ đáng sợ nhất.

Nó đã thâm nhập vào lục phủ ngũ tạng, đang tàn phá mọi cơ quan trong cơ thể của Nguyễn Dư Khúc, thậm chí đã xâm nhập vào cốt tủy, bây giờ dù có Tam Giai Giải Độc Đan, hay là đặt chế đan dược hóa giải loại độc này cho Nguyễn Dư Khúc dùng, chỉ e là quá muộn, không thể nào cứu Nguyễn Dư Khúc được nửa.

"Đại ca..! Vậy phải làm như thế nào đây..?" Sùng A Giản lo lắng hiện rõ trên gương mặt.

Vị quân nhân này hắn nhìn qua là một người tốt, cũng khá có cảm tình, hắn không muốn nhìn y chết đi như vậy a.

"Thôi được rồi..! Nếu đã giúp thì giúp cho trót vậy..!" Trần Vân Thanh lắc đầu.

Nguyễn Dư Khúc này đúng là không còn đường sống, dù bây giờ tên này có gặp được một tên Tứ Giai Luyện Đan Sư, hay thậm chí là Ngũ Giai Luyện Đan Sư, cũng sẽ nắm chắc cái chết trong tay.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.