Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 397: Kẻ Thù Gặp Mặt




Huống chi, hắn nghe Bàng Du Tâm nói, Bang chủ của Chấn Nam Đạo là người có dã tâm rất lớn, từ mấy năm trước tên này đã bắt đầu đem một số lượng lớn đạo phỉ đi rèn luyện.

Mà rèn luyện ở đây theo phương pháp của quân đội, rất là chuyên nghiệp, bây giờ hắn nghe nói đạo phỉ của Chấn Nam Đạo không hề thua kém gì binh sĩ của Chấn Nam Thành Quân chính quy.

Cái thua của Chấn Nam Đạo chỉ là trên bình diện vũ khí mà thôi, nếu có vũ khí đủ tốt, bọn chúng có thể hoàn toàn tiến đánh được Chấn Nam Thành.

Nếu mà bây giờ hắn cậy mạnh, đi vào Đại Cao Phong, đó chính là nơi chôn thây của hắn từ đây.

Muốn cứng đối cứng với Chấn Nam Đạo, tu vi thấp cũng phải là Yêu Tông sơ kỳ cảnh giới, mà cảnh giới này hiện tại cách Trần Vân Thanh hắn có chút xa.

"Vậy..! Chúng ta chờ thời cơ thôi....!" Thái Na Trát gật đầu.

Nàng chỉ muốn giết thêm thật nhiều người nên có chút quên mất, bây giờ mình không còn là Thánh Giả cao cao tại thượng nữa, mà chỉ tương đương với lại Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ cảnh giới.

Chiến lực cao lắm cũng chỉ tầm Yêu Sư nhị trọng, tam trọng...

Thực lực này đem so với lại Yêu Sư tam trọng còn khó, huống chi là thực lực cường đại hơn quá nhiều quân đội.

Nên thôi, vì sự an toàn của bản thân, nàng tạm thời bỏ qua chuyện tắm máu Chấn Nam Đạo vậy.

"Trần...Trần Hàn Xương..? Tên này...Sao có thể còn sống..?"

Trong lúc vô ý nhìn qua một đám người từ Chấn Nam Đại Sơn đi ra, Trần Vân Thanh không khỏi kinh ngạc đến nói không nên lời.

Trong số bảy người đang đi về hướng Chấn Nam Thành cửa lớn, hắn đúng là nhìn thấy Trần Hàn Xương, tên này đang đi ở vị trí sau cùng, quen biết với lại Trần Hàn Xương bấy lâu, hắn không thể nào nhìn lầm cho được.

Nhưng chuyện này làm sao có thể xảy ra được..!

Trần Hàn Xương hai mươi ngày trước tại bên trong hang động Thác Nước Cao Thiên, đã dùng kiếm đâm xuyên qua trái tim của mình, nhảy xuống Thác Nước chết rồi, chính mắt Trần Vân Thanh hắn nhìn thấy, không thể nào sai lầm cho được.

Lúc đó Trần Hàn Xương thật sự đã tắt thở trước khi rơi xuống thác, hắn cảm nhận được vô cùng rõ ràng.

Như chuyện sống chết của một người diễn ra ngay trước mắt hắn, hắn vẫn không có nhìn ra, vậy hắn thật sự quá vô dụng rồi.

Vấn để là nếu Trần Hàn Xương đã chết, vậy người trước mắt hắn đây lại là ai đây..

"Hàn Xương Lão Đệ..! Chú có muốn chúng tôi ra tay đem thằng nhóc này giải quyết không?" Lời nói vừa rồi của Trần Vân Thanh làm cho đám người đi cùng Trần Hàn Xương để ý.

Trong đó người lên tiếng là Cảnh Thường, Yêu Sĩ lục trọng hậu kỳ cảnh giới, cũng là người dẫn đầu tổ săn yêu này.

Mấy người bọn họ gặp gỡ Trần Hàn Xương không bao lâu, nhưng vô cùng ấn tượng với người anh em mới quen này.

Người này tu vi tuy không cao, nhưng chiến lực không kém Cảnh Thường hắn, làm người lại tràn đầy nghĩa khí, không ít lần cứu hắn ra từ trong tay của Yêu Thú, hay là những tên đạo phỉ của Chấn Nam Đạo.

Chỉ qua mấy ngày thân cận, hắn đã xem đối phương như anh em của mình, bây giờ có người tìm đến anh em mình phiền toái, người làm đại ca như hắn, đương nhiên là phải ra tay giúp đỡ.

"Cảnh Thường đại ca..! Hai người chúng tôi là đồng môn, không có chuyện gì lớn cả, các anh đi trước đi, tôi cùng vị sư huynh này trò chuyện một chút, sẽ ngay lập tức theo sau..!"

Trần Hàn Xương gặp Trần Vân Thanh ở nơi đây, cũng thật sự rất bất ngờ, tuy nhiên, với kinh nghiệm hàng ngàn năm của một lão quái vật như hắn, rất nhanh liền có thể trấn tỉnh lại.

"Thôi được rồi..! Chú giải quyết nhanh một chút, chúng ta còn đi chia tiền thưởng..!"

Cảnh Thường nhìn Trần Vân Thanh một chút, cũng là y phục Nội Viện của Trần gia, hai người này đúng thật là đồng môn sư huynh đệ với nhau.

Trần gia bây giờ là Mặt Trời ban trưa ở Chấn Nam Thành nơi đây, Cảnh Thường hắn cùng mấy người anh em đi sau chỉ là tán tu, thật không dám đi xen vào chuyện này.

Hơn nữa nhìn xem, bây giờ Trần Hàn Xương tu vi đã là Yêu Sĩ tứ trọng hậu kỳ, trong khi bên kia Trần Vân Thanh cũng chỉ là Yêu Sĩ tam trọng sơ kỳ, thực lực của đôi bên chênh lệch quá xa, nếu hai bên xảy ra xung đột, Trần Hàn Xương cũng sẽ không có chịu thiệt hại gì.

Đám người mình nên về Chấn Nam Thành trước bán đi đám Yêu Thú vừa săn được, chờ Trần Hàn Xương đến phân chia tài sản mới là phương pháp hay nhất.

"Ảnh Nhạn Kiếm Pháp..! Giết..!".

Kẻ thù gặp mặt, hết sức là đỏ mắt, ngay khi đám người Cảnh Thường đã chạy khuất khỏi tầm mắt, Trần Vân Thanh lập tức ra tay.

Hắn dùng chính là Ảnh Nhạn Kiếm Pháp cảnh giới đại thành, chân đạp chính là Phong Hình Bộ tiểu thành.

Nếu mà đám người Cảnh Thường còn ở nơi đây, nhìn thấy cảnh này, chắc là phải sợ đến ruột gan phát xanh.

Trần Vân Thanh xuất thủ tốc độ cùng khí thế ngay cả những vị Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ vẫn còn kém xa, nào có giống với lại thực lực y thể hiện bên ngoài là Yêu Sĩ tam trọng sơ kỳ hồi nào.

May mắn là đám người này đã nhanh chóng rời đi, nếu như không bây giờ đã trở thành oan hồn trong chiêu kiếm này của Trần Vân Thanh rồi.

"Hừ..! Cửu Dương Thần Quyền..! Sát..!"

Nhìn thấy chiêu kiếm cực kỳ tinh diệu cùng tràn đầy kiếm khí khủng bố của Trần Vân Thanh đánh đến, Trần Hàn Xương không hề nao núng một chút nào, ngay lập tức xuất ra một quyền, đánh vào vị trí trung tâm kiếm ảnh, lực đạo mạnh vô cùng khủng khiếp, nó mạnh hơn Trần Vân Thanh quá nhiều lần, ngay cả không khí xung quanh, cũng là đã bị quyền phong sức nóng của Trần Hàn Xương thêu đốt.

"Ong..! Rầm...!Phốc..!".

Quyền phong mang theo độ nóng cực lớn của Trần Hàn Xương đánh đến, kiếm khí mà Trần Vân Thanh vốn nghĩ sẽ không thể nào bị phá hủy trong tay lại như một đám giấy lộn, bị đánh cho chia năm xẻ bảy, dư kình còn đem cả thân thể của Trần Vân Thanh đánh bay ra xa, rơi xuống một cái gốc cây hơn hai mươi mét, ho ra không ít máu tươi.

Thương thế của Trần Vân Thanh trước đó vài ngày do Phục Yêu Côn Pháp của Mô Phàn tạo ra vốn đã bình phục trong đêm vừa rồi, bây giờ y lại nhận phải thương thế mới.

Lần này còn nghiêm trọng hơn trước khá nhiều, Trần Hàn Xương khác xa với lại Mô Phàn, Mộ Phàn là vì còn nghĩ đến chuyện cần Trần Vân Thanh để đưa mình đi ra bên ngoài, nên có chút nương tay, nhưng mà Trần Hàn Xương thì lại không có chuyện đó.

Trần Vân Thanh từng là người đã khiến cho kiếp này của hắn phải ôm hận tự sát, hắn lại không có chuyện gì nhờ vã đến Trần Vân Thanh, thế nên ra tay chẳng có một chút nhân nhượng nào cả.

Nếu không phải thân thể của Trần Vân Thanh trải qua Dung Thiên Quyết cường hóa hồi đêm qua, với một quyền vừa rồi, Trần Vân Thanh đã đi đời nhà ma mất tiêu rồi.

"Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ chiến lực..!"

Trần Vân Thanh chống lấy Nghịch Phong Kiếm nâng đỡ thân thể, gương mặt của hắn bây giờ đỏ bừng như trái táo chín, nhìn về bên kia Trần Hàn Xương có chút không thể tin tưởng được lên tiếng nói.

Thực lực tu vi của Trần Hàn Xương thì cũng không hề khác gì Trần Vân Thanh hắn, đều là Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ cả.

Tuy nhiên cái bộ quyền pháp vừa rồi mà Trần Hàn Xương sử dụng quá mức là kinh khủng, nó đã tương đương với lại một môn Nhị Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ tu luyện đến cảnh giới viên mãn, nếu ra tay toàn lực, hoàn toàn có thể đem một tên bình thường Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ diệt sát cũng không có vấn đề.

Chiến lực bây giờ của Trần Hàn Xương, theo Trần Vân Thanh hắn ước tính phải nằm ở Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ, tức là đã đạt đến cảnh giới cao nhất ở Chấn Nam Thành này rồi, có thể cùng Trần Tiêu Thiên kề vai.

Nhưng tại sao có thể như vậy được..

Trần Vân Thanh hắn vào sinh ra tử, đánh sống đánh chết, nỗ lực không có biết mệt mỏi, đến bây chừ chiến lực cũng chỉ nằm ở Yêu Sĩ cửu trọng sơ kỳ mà thôi.

Trong khi bằng hữu của hắn không có làm gì cả, chỉ ngủ một giấc dậy, cảnh giới cũng là đã vượt qua Trần Vân Thanh hắn quá xa.

Đặc biệt là cái tên Trần Hàn Xương này, vốn nên chết đi từ lâu rồi mới phải, làm sao lại có thể sống trở lại.

Tên khốn kiếp này được trời chiếu cố ban cho một lần sống lại thì cũng thôi, làm sao để cho tên này thực lực vượt qua hắn nhiều như vậy kia chứ? Ông trời thật quá bất công mà.

"Phốc...! Rầm..!"

Quá mức tức giận, cũng như thương thế không hề nhẹ, Dung Thiên Thần Ngọc năng lượng còn chưa trị liệu kịp, Trần Vân Thanh sau khi phun ra một ngụm máu tươi, liền hôn mê bất tỉnh.

"Không chết..!" Trần Hàn Xương nhíu mày.

Một quyền vừa rồi hắn không hề nương tay, một chiêu muốn đem Trần Vân Thanh giết đi cho đỡ phiền. Chỉ là thực lực của tên này dường như mạnh hơn hắn nghĩ một chút.

Xem ra ở Thác Nước Cao Thiên động phủ tên tiểu tử này vẫn còn đang giấu nghề, thực lực của y còn cao hơn nhiều Yêu Sĩ bát trọng sơ kỳ chiến lực.

"Cũng không sao..! Lần này mày sẽ phải chết thôi..!"

Trần Hàn Xương vận chuyển Chân Khí, muốn cho Trần Vân Thanh thêm một quyền nữa cho tên này chết hẳn đi.

Trần Vân Thanh là thiên tài thì có thể thế nào, tên này ẩn giấu thực lực thì có thể làm sao.

Chung quy lại vẫn còn kém hơn Trần Hàn Xương hắn, bây giờ đã không còn lực phản kháng, nằm im bất động như một con chó chết.

Chỉ cần tung thêm một quyền nữa, chắc chắn có thể đem tên này đánh cho tan xương nát thịt.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.