Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 386: Tỉnh Hồn Chi Lệ




Bên trong có chứa truyền thừa của vị cường giả kia, chỉ cần vào được bên trong, liền có thể lấy được truyền thừa, từ nay thoát thai hoán cốt, trở thành siêu cấp cường giả cũng không phải là chuyện gì khó.

Tuy nhiên, mọi chuyện không có được dễ dàng như bao nhiêu người suy nghĩ như thế, Cửu Dương Động Phủ là tốt, nhưng từ trước đến nay chưa có người nào có thể đi vào bên trong mà có thể toàn mạng đi ra cả.

Nghe đồn vị cường giả kia chỉ để lại truyền thừa cho người có duyên với mình, người không có duyên, đi vào bên trong đó chỉ là nạp mạng vô ích.

Kể tử khi một vị Yêu Thánh trung kỳ không phục quyết định đi vào liền không có đi ra nữa kia, tất cả mọi người đều nhận ra được, người không có duyên đi vào sẽ chết, dù có là Thánh Giả cũng là như vậy.

Ấy thế mà Mạnh Hàm Xương dám đi vào bên trong thử vận may. Không một chút do dự chạy thẳng đi vào.

Khi tất cả đều cho là Mạnh Hàm Xương sẽ chết thì một trăm năm sau, Mạnh Hàm Xương xuất hiện trở lại Chủ Đại Lục, ra tay đem một cái thế lực có thù oán với y cấp diệt, khi đó Mạnh Hàm Xương tu vi đã là Yêu Hoàng cảnh.

Tin tức này truyền ra, rất nhiều người suy đoán Mạnh Hàm Xương đã đạt được truyền thừa bên trong Cửu Dương Động Phủ, thế nên nhiều người truy sát y, muốn chiếm lấy truyền thừa trong tay của y.

Nhưng đáng tiếc không ai được như nguyện, không những vậy, năm trăm năm sau từ khi bị đuổi giết, Mạnh Hàm Xương đã đột phá Yêu Thánh cảnh giới, đem những người trước đây từng đuổi giết mình chém giết sạch sẽ.

Vì Mạnh Hàm Xương nỗi lên từ Cửu Dương Động Phủ, Yêu Quyết mà y tu luyện cũng tràn đầy dương cương hơi thở, nên mọi người mới đặt cho y danh hiệu là Cửu Dương Thánh Giả.

Nghe đồn sau khi Mạnh Hàm Xương đột phá Yêu Thánh tam trọng, tại Động Phủ của mình ly kỳ biến mất, không có người nào biết y ở đâu, cũng không ai biết y đi nơi nào, từ ngày đó về sau, Mạnh Hàm Xương không còn xuất hiện ở Chủ Đại Lục nữa, danh tiếng của y cũng đã phai nhạt theo thời gian, khi mà thiên kiêu yêu nghệt xuất hiện tầng tần lớp lớp ở Chủ Đại Lục.

"Thiên Long Thần Cung...! Đám vô sĩ các người, một ngày nào đó, khi ta trở lại Chủ Đại Lục, nhất định sẽ đem các ngươi hủy diệt, chó gà không tha..!" Ký ức quay lại, Trần Hàn Xương trên gương mặt có chút vặn vẹo, ánh mắt chứa chan đầy cừu hận.

Không có người nào muốn biến mất khi mà con đường tu luyện đang mở rộng thênh thang trước mắt của mình..Mạnh Hàm Xương hắn cũng không có ngoại lệ.

Nhưng đáng tiếc, đám giả nhân giả nghĩa Thiên Long Thần Cung kia không hề cho hắn cơ hội, một hai phải dùng thủ đoạn bỉ ổi để đưa hắn vào chỗ chết.

Làm hại hắn phải đi vào luân hồi mất ngàn năm, chuyện này sẽ không có xong, chờ hắn trở lại chủ Đại Lục, đám người kia sẽ phải lãnh đủ vì sự tàn độc của mình.

"Tỉnh Hồn Chi Lệ..! Bảo vật này quá thần kỳ một chút đi..!" Tạm thời trấn áp hận thù đối với đám người của Thiên Long Thần Cung xuống bên dưới, Mạnh Hàm Xương nhìn trong tay của mình viên đá hình giọt nước mắt này, không khỏi khen lấy không thôi.

Hơn một ngàn năm trước đây, khi còn ở Chủ Đại Lục, Mạnh Hàm Xương hắn cơ duyên đạt được khối đá này, sau khi nhận chủ, hắn cũng biết được lai lịch cũng như là công năng của nó.

Hóa ra viên đá này đến từ bên ngoài cái thế giới có tên là Hỗn Độn Giới gì đó, trong một trận tai nạn không biết thế nào lại đi đến Yêu Thần Thế Giới nơi đây, còn là để cho Mạnh Hàm Xương hắn nhặt được nhận chủ nữa.

Công năng của nó cũng rất là thần kỳ, có thể thức tỉnh được ký ức kiếp trước của một con người hay bất kỳ sinh linh nào khác, nếu nhận nó làm chủ.

Khi đạt được Tỉnh Hồn Chi Lệ này, Mạnh Hàm Xương hắn đã hai trăm tuổi, là cái tuổi thọ cuối cùng của một cái Yêu Tông cường giả rồi.

Đúng lúc hắn đi đến được Cửu Dương Động Phủ, hắn trong lòng khi đó nghĩ, trước sau gì mình cũng chết, sao không vào bên trong thử vận may một lần xem thế nào, có khi mình là người may mắn, có duyên với lại chủ nhân của Cửu Dương Động Phủ thì sao.

Còn nếu như không có duyên, cùng lắm thì chết mà thôi.

Kiếp sau mình lại đầu thai làm người, tu luyện lại từ đầu, Yêu Hồn giác tỉnh sẽ không quá phế như là kiếp này.

Hơn nữa có Tỉnh Hồn Chi Lệ trong tay, nếu mà có trùng sinh, hắn vẫn có thể giữ lại được ký ức của kiếp trước, lấy kinh nghiệm từng tu luyện đến Yêu Tông, một đời tiếp theo này của hắn chắc chắn sẽ rực rỡ huy hoàng.

Mang theo tâm trạng không màn hơn thua như vậy đi vào Cửu Dương Động Phủ, không thể ngờ mình lại là người may mắn, có duyên với lại Cửu Dương Yêu Thánh đến từ thời đại xa xưa, được nhận lấy truyền thừa, thoát thai hoán cốt, nhanh chóng trở thành cường giả.

Những tưởng mọi chuyện diễn ra êm đẹp như dự tính của mình, khi hết sạch tuổi thọ, sẽ không phải dùng đến Tỉnh Hồn Chi Lệ, có ai từng nghĩ, trời có lúc mưa gió bão bùng, hắn chỉ có thể trùng sinh trước hạn định.

"Đáng tiếc..! Tỉnh Hồn Chi Lệ chỉ có thể sử dụng được một lần duy nhất..!"

Mạnh Hàm Xương buông ra khối đá đã vỡ ra thành nhiều mãnh xuống nền đá, trên mặt không khỏi hiện lên một vệt tiếc nuối cùng đau lòng.

Tỉnh Hồn Chi Lệ công năng thật sự là vô cùng nghịch thiên, nhưng khi nhận chủ, nó cũng đã truyền lại tin tức nói cho hắn biết, công năng của Tỉnh Hồn Chi Lệ chỉ có thể sử dụng được một lần, giúp đỡ chủ nhân khôi phục một lần ký ức của kiếp trước, qua đi, nó sẽ hoàn toàn biến mất trong trời đã này.

Điều đó có nghĩa là nếu bây giờ, hắn bị giết đi, chắc chắn một trăm phần trăm sẽ không thể nào biết được kiếp này của mình xảy ra chuyện gì nữa, đây chính là điều mà hắn nuối tiếc nhất.

Con người vốn là có lòng tham như vậy, mãi mãi cũng không có biết đủ.

Mạnh Hàm Xương bây giờ không có thể nghĩ đến, tu luyện giả thế giới, người một khi đạt đến Yêu Thánh, cũng chỉ có thể sống được tối đa mười ngàn năm tuổi, nhưng nhờ có Tỉnh Hồn Chi Lệ, có thể tu luyện đến Thánh Cảnh một lần nữa, khi đó sẽ có mười ngàn năm tuổi thọ.

Vậy là có thể sống gấp đôi bất kỳ một tên Thánh Giả nào, tuổi thọ vô biên.

Thế nhưng vẫn không có biết đủ, vẫn muốn có thêm thật nhiều lần trùng sinh, có thêm thật nhiều tuổi thọ, đây chính là lòng tham vô tận của con người.

"Từ bây giờ trở đi..! Ta là Trần Hàn Xương..!"

Mạnh Hàm Xương..

Không..bây giờ phải gọi là Trần Hàn Xương mới đúng, đứng giữa trời đất này, hắn quyết định lấy tên của kiếp này sử dụng.

Không thể nào làm gì được khác, kẻ thù của hắn là thế lực mạnh nhất nhì ở Yêu Thần Thế Giới này, nếu như để cho bọn chúng biết mình vẫn còn chưa có chết, chắc chắn sẽ làm mọi cách để đem hắn diệt đi.

Hắn không muốn vì một cái tên, lại phải khiến cho mình bị diệt vong. Nên nhớ hắn phải khó khăn lắm mới có thể sống lại được thêm một lần này a.

"Mân Việt Quận Thành..! Mân Việt Học Viện..! Nếu đã bắt đầu lại từ đầu, vậy thì nên bắt đầu từ nơi đây đi..!"

Trần Hàn Xương mỉm cười, theo sau hắn cất bước rời đi, như để ý kỹ, hướng mà Trần Hàn Xương di chuyển là Chấn Nam Thành, mà không có phải là Mân Việt Quận Thành như vừa rồi hắn nói như thế.

...

Mân Việt Quận Thành..!

Mân Việt Quận Thành..!

Tòa thành trì lớn nhất tại Mân Việt Quận nơi đây, luận về diện tích, nó cũng gấp gần mười lần Chấn Nam Thành..

Nhìn tòa thành nơi đây, nó cao hơn ba mươi mét, độ cao của nó cũng là gấp ba lần những cái tòa thành nhỏ như là Chấn Nam Thành.

Trong bảng xếp hạng các tòa thành lớn nhất của Lạc Việt Vương Quốc, Mân Việt Quận Thành có thể xếp ở hàng thứ ba vị trí, tức là nó chỉ thua có mỗi Cổ Loa Thành cùng Nam Việt Quận Thành mà thôi.

Đó là xếp về diện tích, còn thực lực chân chính của Mân Việt Quận Thành thì không có người nào muốn bàn đến.

Mân Việt Quận Thành là trung tâm chính trị, tu luyện cũng như giao lưu kinh tế số một Mân Việt Quận.

Hàng ngày, lượng người xuất hiện nơi đây là vô cùng nhiều, đủ mọi hạng người, từ bình dân, thương gia, người tu luyện, gia tộc đệ tử cho đến quan binh ra vào, tất cả đều tạo nên một bức tranh voi cùng nhộn nhịp tại Mân Việt Quận Thành.

Nhưng ra vào đông đúc nhất, phải là cửa Nam của Mân Việt Quận Thành. Vì đây là lối ra vào chính của bốn tòa thành bên dưới Mân Việt Quận.

Nếu như những người ở các tòa thành kia muốn đi vào Mân Việt Quận Thành, cửa Nam này là một vị trí không thể nào mà không đi qua.

Trùng hợp Chấn Nam Thành cũng là ở trong nhóm bốn tòa thành phải đi qua cửa Nam, đến nơi đây, không ít người sẽ nhận ra được có khá nhiều nguyên nhân của Chấn Nam Thành, trên hông của nhiều người là đeo thân phận lệnh bài cũng quá là chói mắt một chút.

"Tô Trục Lưu..! Cậu không muốn cùng tôi đi vào Mân Việt Quận Thành sao..?"

Trong vài chục nhóm người đang đợi đi vào cửa Nam, có một nhóm tầm mười hai mười ba người, tay nắm giữ Độc Giác Mã, đang là lên tiếng cũng nhau trò chuyện, nếu mà Trần Vân Thanh có mặt ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra được, người cầm đầu nhóm người này.

Người cũng vừa mở miệng lên tiếng hỏi chính là Trần Tú, người mà nửa tháng trước đây đã được Trần Vân Thanh cho lên trên Mân Việt Quận Thành trước xắp xếp mọi thứ tiền trạm, chờ mình lên sẽ không có bị bở ngỡ nữa.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.