Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 240: Yêu Sĩ Tam Trọng




Cách vận chuyển Chân Khí của những tu luyện giả cũng khác biệt.

Triệu Yên Đà hắn nhìn ra được tác hại sau khi dùng Uẩn Khí Đan của người này, nhưng với người khác thì không thể. Mạch lạc bên trong một cái cơ chế vô cùng phức tạp, không phải một cái Yêu Sư nhất trọng như hắn có thể thông hiểu hết, nên cách tốt nhất là vẫn phải hỏi chân chính người dùng thuốc thì mới được.

"Hồi Triệu Đan Sư! Sau khi ta phục dụng Uẩn Khí Đan, trong cơ thể liền xuất hiện một cổ năng lượng rất mạnh, trùng kích đệ tam đầu Chân Mạch, nhưng nó không đủ lực liền quy về Khí Hải.." Trần Vân Thanh thành thật nói ra những cảm nhận diễn ra bên trong cơ thể của hắn cho Triệu Yên Đà nghe.

"Sau đó thế nào..?" Đây là điểm quan trọng nhất.

Còn Trần Vân Thanh vừa rồi nói chính là đại đa số người sau khi dùng Uẩn Khí Đan đểu sẽ có phản ứng như thế, đây là do tu luyện giả vận chuyển công pháp tiêu hóa năng lượng bên trong Uẩn Khí Đan mà tạo thành, bình thường vốn như thế thì thôi.

Nhưng Đan Dược của hắn sau đó không hiểu phát ra loại kỳ dị lực lượng gì, làm cho đối phương Chân Mạch hỗn loạn dẫn đến tử vong, đây mới là điều qua trọng nhất.

"Sau đó Chân Mạch của ta như bị kim chích một cái, liền không có vấn đề..!" Trần Vân Thanh theo đúng sự thật diễn ra bên trong cơ thể để nói cho Triệu Đan Sư.

Hắn cũng nhận ra được điểm khác thường bên trong cơ thể, so với lại hắn sử dụng bình thường Uẩn Khí Đan tuyệt đối không có gặp phải tình cảnh này.
Như hắn tính không sai, là do Dung Thiên Quyết của hắn đang tu luyện cực kỳ cường đại, đã đem tác dụng phụ của Đan Dược giảm đến mức thấp nhất, nếu như là người khác thì đã toi mạng từ lâu rồi.

Trong lòng của hắn cũng có chút nghĩ mà sợ, như hôm nay hắn không vô tình nhìn thấy Ngô Tiểu Diễm đi vào bên trong Thái Đan Các này liền đi theo, nếu để cho cô ta dùng thân thử loại Đan Dược này, chỉ e một phần trăm hy vọng sống sót Ngô Tiểu Diễm cũng không có.

"Bị kim chích vào Chân Mạch sao..?" Triệu Yên Đà lẫm nhẩm lên tiếng.

"Ân..! Mày không có chuyện gì..?"

Đang suy tư tìm ra nguyên nhân của chuyện quái lạ này, Triệu Yên Đà vô tình đưa ánh mắt nhìn xuống tên tiểu tử này một chút, nhìn thấy tên này vẫn còn sống nhăn răng, cái này không khỏi làm cho hắn kinh dị một chút, phải biết là từ khi hắn luyện chế thành công cho đến khi để tu luyện giả sử dụng Uẩn Khí Đan, không tên nào có thể cầm cự quá ba mươi giây thời gian cả, tên này một phút thời gian qua đi vẫn không có sao, thật sự là làm cho hắn có chút không thể hiểu nổi a.

"Triệu Đan Sư! Có thể do cơ thể của ta cường đại hơn những người khác một chút!" Trần Vân Thanh trong lòng cười nhạt.

Hắn làm sao có thể đi nói ra cho tên Triệu Đan Sư này biết, mình sở dĩ không sao liền là nhờ vào Dung Thiên Quyết cùng Dung Thiên Thần Ngọc năng lượng công dụng kia chứ.

"Nói cũng đúng, có thể do thể phách của Yêu Sĩ nhị trọng hậu kỳ cường đại hơn những tên Yêu Giả hay Yêu Sĩ nhất trọng kia!" Triệu Yên Đà dùng thần niệm quan sát Trần Vân Thanh một chút, không thấy có gì bất thường, cũng là có phần tin vào lời giải thích của Trần Vân Thanh.

"Triệu Đan Sư! Như tôi đã thử đan Dược xong cho ngài rồi, tôi xin phép được cáo từ trước một chút!"

Trần Vân Thanh thấy tên Triệu Đan Sư này nhìn hắn, càng nhìn hắn càng cảm thấy quái dị, còn là tham lam nồng cháy, làm cho hắn nổi cả da gà.

Kinh nghiệm nói cho hắn biết, như một người nhìn đối phương bằng loại ánh mắt này, người bị nhìn sẽ chẳng có cái gì kết quả tốt đẹp cả, vẫn là nên chạy khỏi nơi đây là hơn.

"Tiểu tử! Lý Kiêu Long không nói cho mày biết, Đan Nô phải thử đan Dược cho ta đến khi ta luyện chế thành công Đan Dược hay sao?" Triệu Yên Đà nhẹ đưa tay ra, khống chế Trần Vân Thanh lai, có chút âm trầm cười nói.

Thật sự khó khăn lắm mới gặp được một tên có thể phách cực kỳ đặt biệt, thích hợp làm Đan Nô đặt biệt như tên tiểu tử này, hắn làm sao có thể để tên này đi cho được kia chứ, như vậy hắn không phải là quá có lỗi với bản thân của mình hay là sao đây.

"Triệu Đan Sư! Thật ra ngài muốn làm sao mới có thể tha cho tiểu tử đây chứ?" Trần Vân Thanh cũng quay lại đối mặt với Triệu Yên Đà, hắn như khóc như mếu đối với lão già này lên tiếng hỏi.

Lý Kiêu Long làm quái gì đi nói với lại hắn chuyện này, theo quy tắc thông thường, một tên Đan Nô chỉ dùng một viên Đan Dược duy nhất trong một ngày thử đan, sau đó liền có thể rời đi.

Như Đan Nô ký kết vĩnh viễn với Luyện Đan Sư, ngày mai sẽ quay lại thử đan tiếp, cho đến khi tên Đan Nô kia không thể nào chịu nổi chết đi thì thôi.

Nhưng hắn hoàn toàn không giống, hắn chỉ là một tên thử đan thông thường, theo hợp đồng có hạn, sau khi thử xong một viên Đan Dược liền rời đi, nào có chuyện phải ở lại thử nghiệm cho đến khi đối phương luyện chế thành công Đan Dược kia chứ.

Nhưng thôi, hắn cũng hiểu quá rõ, hiện tại mình nói ra những cái này chẳng có cái nghĩa lý gì cả, nhìn bộ dáng của tên Triệu Yên Đà này, chắc chắn trăm phần trăm sẽ không có cho hắn rời đi, cãi lý với đối phương chỉ thêm chuốc khổ vào thân, tự tìm đau khổ cho mình.

Tốt nhất xem đối phương điểm mấu chốt là ở nơi nào, như vậy có khi còn hay hơn.

"Ta không phải đã nói cho mày biết rồi hay là sao! Chỉ cần ta luyện chế thành công Uẩn Khí Đan, tự nhiên sẽ để cho mày rời đi mà thôi!"

Tên tiểu tử này rất là thông minh, đây là nhận xét trong lòng của Triệu Yên Đà hân dành cho Trần Vân Thanh, vốn hắn nghĩ tên này sẽ gân họng lên cùng hắn nói lý một hồi, sau đó đem y trừng trị một trận, nhưng giờ đây, xem ra đã không còn cần nữa rồi.

"Hơn nữa thử đan cho ta mày không phải không có lợi, dựa vào Uẩn Khí Đan của ta, có khi mày có thể đột phá cảnh giới hiện tại, đạt đến Yêu Sĩ tam trọng, hay tam trọng đỉnh phong cũng không chừng!" Triệu Yên Đà nói ra chỗ tốt cho Trần Vân Thanh này bỏ đi tâm lý chống đối mới được.

"Triệu Đan Sư! Ta còn con đường nào có thể chọn hay không?" Trần Vân Thanh muốn dớt cú chót xem sao.

Đột phá Yêu Sĩ tam trọng, thậm chí là Tam trọng hậu kỳ, cũng là phải có thời gian đến tích lũy, không có một tên tu luyện giả nào trên đời này chỉ cắn Đan Dược trong một thời gian ngắn liền đột phá được cả, dùng nhiều Đan Dược trong một lúc.

Không có thời gian cho tu luyện giả tiêu hóa tích súc, ẳt sẽ xảy ra hiện tượng bạo phát kinh mạch toàn thân mà chết, năng lượng quá nhiều, nỗ tung thân thể như pháo hoa cũng là chuyện hết sức bình thường.

Những cái này đều là thường thức của tu luyện giới, không ai mà không biết cả.

Đây là Trần Vân Thanh hắn nói đến những người kia phục dụng chính thống Đan Dược.

Còn như những viên phế đan mà tên Triệu Đan Sư này luyện chế ra, phục dụng không quá hai viên là tu luyện giả đã bỏ mình mất rồi, làm gì có chuyện có thể đột phá cảnh giới càng cao.

"Được! Triệu Đan Sư! Ngài muốn tôi làm gì xin cứ việc nói!"

Trần Vân Thanh trong lòng âm thầm thở dài, hắn nhìn bộ dạng không thể nào thương lượng của Triệu Yên Đà này, liền là biết không thể có chuyện thương lượng gì tại đây rồi.

"Đem viên Uẩn Khí Đan này tiếp tục nuốt đi..!" Triệu Yên Đà không có chút cảm xúc, tiếp tục quăng cho Trần Vân Thanh một viên Uẩn Khí Đan..

"Ân..A....".

"Thế nào rồi.."

"Triệu Đan Sư..Vẫn...vẫn là như vậy...!".

"Tiếp tục phục dụng cho ta...!".

"A...A..!".

"Thế nào rồi..!"

Viên thứ hai, tiếp theo là viên thứ ba, rồi thứ tư, đến viên thứ năm, sáu, bảy, cứ mỗi khi Trần Vân Thanh dùng xong một viên Uẩn Khí Đan, Triệu Đan Sư lại vẫn tại bên cạnh, lặp đi lặp lại một câu hỏi không biết chán là gì.

Ông ta cũng chẳng quan tâm đến Trần Vân Thanh sống chết sinh tử ra sao khi chỉ mất có hai canh giờ liền đem mười mấy viên Uẩn Khí Đan dùng hết, mục đích của ông ta chỉ có một, đó là muốn nghe Trần Vân Thanh nói ra những biến hóa bên trong cơ thể của mình mà thôi.

"Ong..Rắc..!"

"Ha ha ha..! Yêu Sĩ tam trọng! Ta biết tiểu tử cậu có thể phách không giống người bình thường mà!"

Chấn động bên trong cơ thể của Trần Vân Thanh, đương nhiên là không thể nào qua mặt được Triệu Yên Đà rồi.

Yêu Sĩ tam trọng cảnh giới, chỉ trong vòng có hai canh giờ, sau khi đem mười ba viên Uẩn Khí Đan mà do chính tay hắn luyện chế ra, tên tiểu tử này là đã đột phá Yêu Sĩ tam trọng.

Một cái tốc độ tu luyện nhanh nhất từ trước đến nay, như truyền ra bên ngoài, chắc chắn có thể làm chấn động Nam Hoang Chi Địa các đại thế lực.

"Phốc..!". .

"Triệu..Đan Sư! Ngài nghĩ tôi như ...Thế này liền có thể phách hơn..hơn người được hay sao...?"

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.