Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 211: Thiên Sinh Khuyết Hồn




Chỉ là nhìn lại tu vi của đối phương, Yêu Sĩ nhị trọng hậu kỳ cảnh giới. Vậy thì thôi đi, thực lực của hai người bọn họ cùng lao lên cũng chỉ có nước chuốc nhục vào thân mà thôi.

"Vị sư huynh này! Anh nói Ô bà bà lừa gạt là sai rồi! Bà ta trước giờ xem tướng, chỉ xem trọng chữ duyên, chưa bao giờ lấy của người khác một đồng nào cả!" Mã Tất quay lại, giải thích cho Trần Vân Thanh biết rõ.

"Còn có chuyện này sao?"

Trần Vân Thanh hơi giật mình, xem bói cho người hữu duyên, cái này thủ đoạn lừa gạt hắn nhìn qua quá nhiều, tìm vài người đóng kịch là được rồi.

Nhưng lại không lấy của người nào một đồng, cái này là chuyện lạ. Nên biết người đến xem tướng không phải người nào cũng là chim mồi, đôi khi cũng sẽ có vài con cá mắc câu. Như bà ta không nhân cơ hội này tế đối phương một đao, sao có thể bù chi phí tiêu hao cho được, cũng như bà ta làm sao để sinh tồn. Không lẻ uống gió Tây Bắc để qua ngày hay là sao đây?

Còn có khả năng nữa là danh tiếng của bà lão này chưa đủ lớn, cá cắn câu không nhiều lắm, nên phải dùng chiêu bài miễn phí này để tăng lên lượng người tín nhiệm, qua đi chắc chắn những người đến xem tướng sẽ bị bà ta chặt chém rất đẹp.

"Anh nhìn bên kia vị lão gia mặc y phục sang trọng kia đi. Đó chính là Trân Bảo Các ông chủ Trần Hiện Lương, ông ta đến đây mấy ngày rồi, ngày nào cũng đưa cho vị Ô bà bà kia một ngàn đồng vàng, muốn bà ấy xem cho một quẻ. Nhưng mà Ô bà bà không có nhận là không có nhận, ngày nào cũng đuổi ông ta đi, nói mình cùng ông ta không có duyên!" Mã Tất chỉ tay về phía xa một vị phục sức cao quý, tràn đầy hơi thở kim tiền phú ông kia, lên tiếng đối với lại Trần Vân Thanh nói.

"Trân Bảo Các ông chủ? Chuyện này liền kỳ lạ rồi!" Trần Vân Thanh lần này thật sự nghiêm túc suy nghĩ vấn đề về vị Ô bà bà này.

Trân Bảo Các ông chủ, đây có thể nói là một trong số kẻ thù của hắn.

Trân Bảo Các này chuyên buôn bán ngọc thạch phỉ thúy các loại, cũng là đã nằm trong tầm ngắm của hắn từ lâu, thế nên đối với những đại nhân vật bên trong Trân Bảo Các hắn có cho người tìm hiểu qua. Trần Hiện Lương chính là một trong số đó.

Người này là một ông chủ, nhưng cũng là một vị kiêu hùng, nắm trong tay không ít thế lực hắc đạo trong bóng tối, thường làm không ít chuyện mờ ám, tu vi của người này cũng không thấp, Yêu Sĩ ngũ trọng sơ kỳ cảnh giới, khá là không tệ rồi.

Một người như Trần Hiện Lương, nếu nói hắn chỉ vì chút tiền tài đi hợp tác với lại giang hồ thuật sĩ để lừa gạt tu luyện giả mọi người, cái này hắn không có tin tưởng được, bên trong chuyện này có thể có âm mưu rất lớn, cũng có thể vị Ô bà bà này thật sự có tài năng gì đặt biệt đây.

"Vị sư huynh này! Ô bà bà đã khướt từ Trần Các Chủ nhiều lần như vậy, sao ông ta còn đến chứ?" Điểm này Trần Vân Thanh rất là nghi hoặc.

Nghe đám người xung quanh này nói, Ô bà bà chỉ xem cho người hữu duyên, Trần Hiện Lương không được xem, có thể nói ông ta không phải là người có duyên với lại vị Ô bà bà này. Đúng lý đã không còn cơ hội, liền là dẹp đường hồi phủ mới đúng, còn hết ngày này đến ngày khác chạy đến nơi đây làm phiền là có cái mục đích gì đây.

"Sư huynh không hiểu! Ô bà bà từng có nói qua, hôm nay bà ta không có duyên với một đối tượng nào đó, không có nghĩa là ngày mai không có duyên, thế cho nên những người hôm trước bị đánh trượt, hôm nay vẫn muốn đến thử vận may. Nói ra thật sự xấu hổ, ta cũng bị đánh trượt mất ba lần rồi!" Mã Tất theo đúng sự thật lên tiếng giải thích.

"Thật đúng là một vị dị nhân!" Trần Vân Thanh gật đầu, xem như là cảm tạ Mã Tất này đã giải thích nhiều như vậy nghi hoặc.

Cách làm của Ô bà bà này, Trần Vân Thanh hắn nghĩ mãi cũng không ra mục đích thật sự của bà ta là gì?

Nhưng trong lòng hắn vẫn tồn tại quan điểm, người này rất là không có đáng tin tưởng.

Tạm thời không nhìn ra, nhưng chờ sau khi đối diện, hắn liền có thể đem mặt nạ của đối phương cởi ra mà thôi, trên đời này không có người nào có thể lừa gạt được Quân Tổ Thiếu Tướng Trần Vân Thanh hắn.

"Người kế tiếp..!".

"Vâng..! Ô bà bà..!"

Mã Tất trong ánh mắt có chút thất vọng khi nghe Ô bà bà phán mình hôm nay cùng bà ta không có duyên, nhưng hắn cũng không dám năn nỉ thêm một vài câu, cứ như vậy rời đi.

Mấy ngày qua hắn có chút hiểu tính cách của vị Ô bà bà này, không có duyên sẽ không xem, không nói lại thêm lần thứ hai, còn như sinh sự, hậu quả cũng thật nghiêm trọng, không chờ vị Ô bà bà này ra tay đã có người khác ra tay đem hắn thu thập rồi, hơn nữa lần sau còn không cho xếp hàng nữa.

Cung kính rời đi như hắn, may sau ngày hôm sau hai người bọn họ có duyên, vị Ô bà bà này sẽ xem cho hắn, như một ít người may mắn ngày hôm nay chẳng hạn, nếu không, cả cơ hội xếp hàng ngày mai hắn cũng không có a.

"Ô bà bà..! Tiểu nữ tên là Nghiêm Linh Nhi, xin bà bà xem qua một quẻ!" Cuối cùng cũng là đến phiên của mình, Nghiêm Linh Nhi rất là không có khách khí, ngồi tại phía trước mặt Ô bà bà, mỉm cười thật tươi lên tiếng.

"Cô....Ân! Thật sự có duyên với ta hôm nay!"

Ô bà bà đang liu thiu nhắm mắt, nghe âm thanh của Nghiêm Linh Nhi, hai mắt mở ra, như là hai luồng ánh sáng thái dương, đảo qua Nghiêm Linh Nhi một cái, gật đầu nói.

"Vậy thì tốt quá! Bà mau xem cho cháu một quẻ đi..!" Nghiêm Linh Nhi cười càng mị rồi, nàng còn tưởng là mình cũng giống như vị đại ca kia, bị bà ta phán là người vô duyên, như vậy thì thật là không có được tốt cho lắm, mất công nàng đứng xếp hàng từ nãy giờ.

"Cô muốn hỏi về chuyện gì..Nhân duyên, số mệnh hay tu hành?" Ô bà bà quan sát tướng mạo của Nghiêm Linh Nhi thật kỹ một chút, cũng là mỉm cười lên thì hỏi.

Như chú ý kỹ mà nói, khi Ô Bà bà này nhắc đến hai chữ nhân duyên, liền là khẽ liếc qua bên Trần Vân Thanh đang đứng tại bên cạnh một chút, ý vị khá là thâm trường nha.

"Ô bà bà! Cháu... Cháu muốn hỏi về số mệnh!"

Nghiêm Linh Nhi gương mặt có chút đỏ gay, mụ già này cũng thật là, nàng làm gì có ý định với Trần Vân Thanh đâu, cần gì phải nhìn hai người bọn họ như là một đôi tình nhân như thế kia chứ.

"Số mệnh...! Cô mắc phải Thiên Sinh Khuyết Hồn chứng! Không thể nào sống quá hai mươi tuổi!" Nghe Nghiêm Linh Nhi hỏi về số mệnh hai chữ, Ô bà bà liền nghiêm mặt lại, phán ra một câu xanh rờn..

"Bà....Bà....!"

Đang vui vẻ hý hững Nghiêm Linh Nhi, sau khi nghe Ô bà bà lời nói, gương mặt vui mừng đột nhiên biến mất, thay vào đó là một màu xanh mét như tàu lá chuối. Nàng đứng lên, cả người run rẩy, chỉ tay về phía Ô bà bà, hồi lâu cũng là không thể nào nói được nên lời.

"Linh Nhi! Không cần nghe bà ta nói lung tung! Chúng ta đi thôi!" Trần Vân Thanh tiến đến lại gần, đem Nghiêm Linh Nhi đỡ lấy, nhìn vị Ô bà bà này một cái, liền là muốn đưa Nghiêm Linh Nhi rời khỏi nơi này.

Người phụ nữ này quá mức là tà môn đi, một lần nữa khi đến gần bà ta, Dung Thiên Thần Ngọc của hắn lại vang lên cảnh báo, lần này còn cường liệt hơn khi cùng con Yêu Sư kia đối diện gấp trăm ngàn lần, hắn biết khả năng lớn lần này mình lại gặp phải một cái khủng bố tồn tại trên thế gian này nữa rồi, ở lại nơi đây, thật sự là quá nguy hiểm, vẫn là đưa Nghiêm Linh Nhi rời khỏi thì tốt hơn.

"Vân Thanh đại ca! Em không có sao!"

Nghiêm Linh Nhi sau một hồi kinh hãi mất bình tĩnh, nàng cũng là đã lấy lại được bình tĩnh vốn có, nhìn qua Trần Vân Thanh, liền mỉm cười trao cho hắn một cái yên tâm ánh mắt.

"Bà bà! Không biết bà có cách nào thay đổi được số mệnh của cháu hay không?" Nghiêm Linh Nhi ôm quyền, thật sâu cúi đầu trước mặt vị Ô bà bà này, cung kính thỉnh giáo, thái độ so với vừa rồi cợt nhã là khác xa một trời một vực.

"Thiên Sinh Khuyết Hồn chứng! Thế gian không có thuốc gì có thể cứu, cũng không có người có thể thay đổi được số mệnh!" Ô bà bà lắc đầu, như cái Thiên Sinh Khuyết Hồn của Nghiêm Linh Nhi, bà ta cũng là bó tay không có biện pháp một dạng.

"Đa tạ bà bà nói rõ..! Linh nhi đã hiểu rồi!"

Nghiêm Linh Nhi sau khi nghe Ô bà bà phán một câu tuyệt tình như thế, trên mặt cũng là không có bao nhiêu biến đổi hay thất vọng, cứ như lời nói của Ô bà bà vị này là nằm trong dự tính của nàng một dạng.

Vốn là như thế mới phải, từ nhỏ sau khi biết bản thân mắc phải chứng Thiên Sinh Khuyết Hồn, gia gia nàng đã đưa nàng đi khắp nơi trên thiên hạ, hy vọng có thể tìm được cao nhân bổ khuyết lại hồn phách cho nàng, nhưng đi đến vị kỳ nhân nào, cũng liền là nhận được cái lắc đầu của đối phương.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.