Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 204: Trận Đạo Cơ Sở




Cũng là phải, vừa rồi Trận Pháp nàng làm ra vô cùng tinh diệu, chỉ có cấp một Trận Pháp liền đã đem một tôn Yêu Sĩ ngũ trọng vây khốn, Trần Vân Thanh này tận mắt nhìn thấy uy năng, còn nghe nàng nói mình hiểu rất nhiều về Trận Pháp, y không đến tìm nàng học hỏi mới là chuyện lạ.

"Linh Nhi! Anh là có cái ý đó!" Trần Vân Thanh cười bồi lên tiếng.

Đúng thật sự như Nghiêm Linh Nhi nghĩ, hắn chính là nhìn thấy sự kỳ diệu của môn Trận Pháp này, đâm ra say mê nó, hắn nghĩ lại, Nhất Giai Trận Pháp đã lợi hại đến như thế, nếu như là Nhị Giai Trận Pháp, uy năng của nó còn lợi hại đến mức độ nào.

Tại đây hoàn cảnh rất là nguy hiểm, hắn nghĩ đến nghĩ lui, cũng chỉ có biện pháp này mới có thể đối phó được với lại Thiệu Dận Vân, nên dù Nghiêm Linh Nhi này có chút vênh váo, hắn cũng chỉ có thể nhịn xuống bên dưới vậy, qua được cái nạn này rồi tính tiếp, tất cả đều vì bảo tồn cá mạng của mình.

"Như chuyện này quá khó khăn, như vậy thì không cần!"

Nhìn Nghiêm Linh Nhi đi lui đi tới nhìn hắn mãi, không hiểu thế nào, toàn thân hắn rất là khó chịu, da gà nỗi lên từng cơn, không muốn để con nha đầu này xăm xoi thêm nữa, hắn cũng chỉ từ bỏ.

Lần này hắn không hề trách móc gì Nghiêm Linh Nhi, hắn là biết đến, thế gian này đối với lại truyền thừa rất là quan trọng, nó là lập môn căn bản của các thế lực, có những tuyệt kỹ chỉ truyền trong mà không có truyền ra bên ngoài, yêu cầu vô cùng nghiêm khắc, đặt biệt những chức nghiệp lợi hại như Luyện Đan Sư cùng Trận Pháp Sư như thế này, càng là thủ kỹ như bưng, không có người nào đi truyền ra bên ngoài cả, có truyền ra, sau này người truyền thụ cũng sẽ bị tông môn gia tộc trách phạt, hắn là không muốn vì hắn mà sau này khiến cho Nghiêm Linh Nhi bị phạt.

"Hay là thế này! Em thay cha em nhận anh là đệ tử, như vậy liền không có trái với lại môn quy rồi!" Nghiêm Linh Nhi híp mắt lại, lên tiếng đề nghị nói.

Thật ra nàng quan sát Trần Vân Thanh, không phải là vì không muốn truyền Trận Pháp cho y hay là vì môn quy gì ráo, những cái này Trận Pháp phần lớn là nàng có cơ duyên học được từ nơi khác đến, không phải của Tông Môn, truyền cho Trần Vân Thanh cũng không có ảnh hưởng gì.

Trầm tư như vừa rồi là nàng nghĩ đến một chuyện, cái này Trần Vân Thanh lâm trận mài gươm là không có thực tế, Trận Pháp Chi Đạo bao la bát ngát, không có khả năng ngày một ngày hai liền có thể học được, muốn trong mấy ngày ngắn ngủi, liền muốn sử dụng là không có khả năng.

Nhưng Trần Vân Thanh này đã hiểu lầm, như vậy không sao, nàng liền thuận nước đẩy thuyền một phen, dù sao nàng nhìn thấy Trần Vân Thanh này rất là hợp nhãn, nhận y vào sư môn cũng không có vấn đề gì.

"Được! Anh đồng ý nhận phụ thân của em làm sư phụ!" Trần Vân Thanh gật đầu, hắn nghĩ đây là chuyện đương nhiên, muốn học tuyệt kỹ của người ta, không gia nhập sư môn đối phương làm sao mà được, cũng còn may mắn nha đầu này không có bắt hắn nhận cô ta là sư phụ, nếu như không, tình cảnh sẽ rất là khó xử a.

"Không cần bái lạy! Không cần bái lạy! Tông môn chúng ta không có cần nhiều nghi lễ như vậy!"

Nhìn Trần Vân Thanh muốn quỳ xuống bái lạy, Nghiêm Linh Nhi ngay lập tức đi đến ngăn cản, nàng chỉ muốn quan hệ giữa hai người bọn họ thêm gần gũi một chút mà thôi, trong thâm tâm cũng là không muốn Trần Vân Thanh quỳ lạy gì hết ráo.

Với thật sự ra, với tư cách của nàng, thật sự cũng không thể nào đại biểu cho phụ thân hay bất kỳ đại lão nào của bổn môn thu người khác vào làm môn hạ, nên nhớ tông môn của nàng thu đồ đệ điều kiện khá là hà khắc à nha.

"Linh Nhi! Như vậy bây giờ có thể dạy Trận Pháp cho anh được chưa?"

Trần Vân Thanh mỉm cười, cô gái nhỏ này thật sự là rất biết cách làm người, hắn trong lòng khá rõ ràng nha đầu này đang nói dối, nhưng thôi, chỉ cần có thể học được Trận Pháp, để nha đầu này lăn lộn một chút cũng không có vấn đề gì cả, chỉ hy vọng lần này cô ta không có thổi da trâu, cô ta thật sự rành về Trận Pháp, nếu như không, lần này liền là mệt mỏi rồi.

"Rầm..! Rầm...!".

Nghiêm Linh Nhi không nói nhiều nữa, gật đầu một cái, từ bên trong Túi Không Gian lấy ra một đống sách vỡ thư tịch, đem nó đặt mạnh xuống trước mắt của Trần Vân Thanh.

"Linh Nhi! Không phải em bảo anh phải nhìn qua đống sách này đó chứ?"

Nhìn qua đống sách trước mắt, Trần Vân Thanh không khỏi hoa mắt chóng mặt, hắn nhìn sơ, nơi đây ít nhất cũng có ba bốn ngàn quyển, quyển nào quyển nấy đều là dày cả gần gang tay, như đem đống sách này đọc hết, không mất vài tháng mấy năm chăm chỉ là không thể.

Còn chưa nói đến chuyện đi vào thực hành, chỉ sợ hắn chưa đọc một phần ba đống sách nơi đây, đã là uổng mạng dưới đao của Thiệu Dận Vân từ lâu rồi, Trận Pháp đám này, sao mà khó khăn đến như thế kia.

"Vân Thanh đại ca! Đây chỉ là nhập môn Trận Đạo mà thôi, những quyển sách nơi đây tất cả chỉ nói về Trận Đạo sơ nhập, cách bày trận đơn giản cùng Nhất Giai Trận Pháp, nếu là thêm Nhị Giai Trận Pháp thư tịch vào, số lượng còn lớn hơn nơi này nhiều..!" Nghiêm Linh Nhi lấy tay chống mặt trên đống sách này, nhìn về Trần Vân Thanh một bộ kinh ngạc không nói nên lời kia, tràn đầy là giễu cợt chi ý, nàng như muốn nói hiện tại ngươi bỏ cuộc đi vẫn còn kịp một dạng.

Nàng lần này nói là nữa thật nữa giả, thật là nơi đây đúng là Trận Pháp nhập môn cùng nhất giai Trận Pháp, giả là lên cao hơn, sẽ không có quá nhiều hơn đống sách trước mắt này mà Trần Vân Thanh nhìn thấy đâu.

Đa số Nhị Giai thư tịch trở lên đều là những loại Trận Pháp, không có chú giải tỷ mỉ như là phần nhập môn này.

Trong tay nàng nói thật ra cũng không có bao nhiêu Nhị Giai Trận Pháp thư tịch a.

Còn một chuyện nữa mà nàng không có nói ra, đó là đám này tuy chỉ là nhập môn, nhưng nó đều là tinh phẩm của các đại tôn phái lớn, là trúc cơ của những vị Trận Pháp Sư lừng danh thiên hạ.

Ngay cả Lạc Gia bên kia, được công nhận là thiên hạ đệ nhất Trận Pháp thế gia, cũng là muốn tìm lấy những quyển sách nhập môn căn bản như thế này.

Nếu như Trần Vân Thanh có thể đem hết những quyển nhập môn căn bản Trận Pháp này học một cách thông thấu, từ nay trở về sau, Trận Pháp đối với lại Trần Vân Thanh là sẽ không có khó khăn gì nữa.

Những cấp bậc Trận Pháp cao siêu, y cũng sẽ học được rất là nhanh, nhanh hơn vô số thiên kiêu về trận đạo kia rất là nhiều.

Vấn đề tại đây là phải xem Trần Vân Thanh này có kiên nhẫn để đem ba ngàn bốn trăm năm mươi quyển sách này học hết được hay là không, nếu như chỉ đọc qua loa, hay thấy nhiều quá chùn chân, như thế thì khó nói.

"Hừ..!".

Trần Vân Thanh đương nhiên là nhìn ra được ánh mắt hàm chứa mai mỉa của Nghiêm Linh Nhi, tự ái trong lòng dâng lên, hắn nghĩ đến, Nghiêm Linh Nhi này đem ra nhiều như vậy thư tịch, chắc cô ta cũng là đã xem qua cả rồi, hắn đường được cái là thân nam nhi, làm sao có thể chịu thua được, cô ta làm được, hắn nhất định cũng sẽ làm được.

"Trận Pháp trong thiên địa, đều là dựa trên sự chuyển biến của trời đất vạn vật để tạo thành, bất kỳ một loại biến ảo nào, đều là có quy luật của nó, thông thường sẽ là theo chuyển biến này đều dựa vào Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ ngũ đại đặt tính cơ bản, từ đó suy ra Âm, Dương, Phong, Lôi các loại dị chủng, tiếp tục diễn biến ra vạn vật công kích....!"

Trần Vân Thanh không quan tâm đến Nghiêm Linh Nhi bên kia nữa, hắn là nắm một quyển sách dày cả gang tay của mình, tên là Trận Đạo Nhập Môn Căn Bản, do một vị Trận Pháp Sư Đạo Hàm viết đi ra, chăm chú đọc lấy.

Không thể không nói, cái này Trận Đạo một môn thật sự bát đại tinh thâm, ban đầu Trần Vân Thanh chỉ có ý nghĩ đọc qua như cưỡi ngựa xem hoa, nắm lấy những yếu quyết trong đó, rồi thì sẽ bỏ qua nó, tiếp tục lấy quyển khác, chung quy, những cái này đều là Trận nhập môn căn bản nhất, tìm hiểu kỹ cũng không có quá nhiều lợi ích, nên tìm hiểu những thứ cao thâm hơn, như là Nhất Giai Trận Pháp cách bố trí cùng sử dụng là được rồi.

Nhưng mà không hiểu thế nào, càng đọc hắn càng say mê đi vào bên trong không thể nào thoát ra được, mỗi một câu từ bên trong đó chứa những loại đạo lý mà không chỉ áp dụng bên trong Trận Pháp một đạo, còn là sử dụng cho rất nhiều lĩnh vực khác nữa, trong lúc nhất thời hắn còn chưa có nghĩ ra nó là cái gì.

Nhưng hắn có thể cảm giác được, nó đối với lại sau này con đường tu hành của mình rất là quý giá cùng đặt biệt có ý nghĩa, nên hắn là toàn tâm toàn lực đi đọc kỹ bọn chúng, không muốn bỏ sót qua một đoạn nào.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.