Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 170: Dung Thiên Thần Ngọc




"Ầm ầm....ầm ầm...ầm ầm...!".

"A...A.....Phốc....Phốc....!".

"Rầm rầm..Rầm rầm...Ầm ầm..!"

"Phốc..! Má ơi...một trăm vị Tiên Đế tử nạn..Một trăm hai mươi người bị thương...Đây là loại biến thái lực lượng gì vậy!" Thiên Hóa Thiên Đế nhìn qua toàn trường, không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.

Vân Thanh Thiên Đế chỉ xuất ra một chiêu, liền đem hơn một trăm vị Tiên Đế diệt sát, dù đám người kia đa phần là Tiên Đế sơ kỳ, trung kỳ chi cảnh, nhưng đó cũng là một trăm tôn Tiên Đế, những người đứng tại cao nhất trên Thiên Giới này a. Thái rau cắt dưa cũng không có nhanh như thế này.

"Không có gì ngạc nhiên! Hỗn Long Tuyệt Sát Trảm là chiêu thức lợi hại nhất của Trần Vân Thanh, nó đã vượt qua phạm trù Thiên Giới Tiên Thuật, đạt đến cấp độ của Thần! Chúng ta không có khả năng chống lại!" Huyền Hỏa Thiên Đế không cho đâu là chuyện gì quá lớn.

Mấy chục năm trước tại Thiên Ngoại Chiến Trường, hắn đã từng nhìn qua đến Trần Vân Thanh sử dụng ra chiêu thức này, khi đó thực lực của Trần Vân Thanh còn toàn thịnh, một hơi liền đem hơn ba trăm tên Đế Cảnh của Phệ Ma Tộc diệt đi, còn đánh lùi cả Chuẩn Thần bên phía bọn chúng, đem tất cả Phệ Ma Tộc quét ra Thiên Giới, so với lại tràng cảnh khi đó, bây giờ nơi đây chỉ là muỗi.

"Phốc...!".

"Tụi mày sát Vũ Phi! Mày phải cùng nàng chôn cùng...Phải cùng nàng chôn cùng...!" Vân Thanh Thiên Đế đưa lên thanh kiếm trong tay, truyền vào Tiên Lực, sát khí phát ra lạnh lẽo thiên địa, chỉ về đám người còn sống gằn giọng lên tiếng.

"Vân Thanh Thiên Đế...Dừng tay... Anh quên mất Phệ Ma Tộc rồi hay sao?" Huyền Hỏa Thiên Đế nhìn đến Trần Vân Thanh muốn một lần nữa ra tay đem tất cả diệt sát, hắn bỗng nhiên lớn tiếng hô lên.

"Phệ Ma Tộc...?"

Vân Thanh Thiên Đế nghe nhắc đến cái này danh từ, kiếm chiêu liền chậm lại nữa phần, như có điều gì suy tư.

"Không sai! Phệ Ma Tộc cực kỳ hung tàn, bọn chúng nhất định sẽ quay trở lại Thiên Giới..! Anh không thể nào giết chúng ta, tự làm suy yếu Thiên Giới thực lực được!" Huyền Hỏa Thiên Đế gật đầu liên tục lên tiếng.

"Vân Thanh Thiên Đế! Anh nên nghĩ đến toàn bộ con dân vô tội của Thiên Giới! Lấy đại cục làm trọng a!" Thái Hà Thiên Đế như nghĩ đến chuyện gì, liền là ra sức phụ họa nói.

"Đại cục làm trọng sao?" Vân Thanh Thiên Đế trầm mặc lại.

Đúng là như thế, Phệ Ma Tộc đám Ngoại Vực tà đạo này, đi vào Thiên Giới, không việc ác nào không làm, không có người nào mà bọn chúng không thể giết, năm xưa cha mẹ của hắn cũng là chết trong tay đám Phệ Ma Tộc kia.

Lần này tuy là hắn có thể đánh thắng bọn chúng, đuổi bọn chúng ra khỏi Thiên Giới, nhưng không thể nào tận diệt được chúng, đám Phệ Ma Tộc kia sau khi chỉnh đốn lại thực lực, thế nào cũng là sẽ quay trở lại, khi đó Thiên Giới sẽ lâm nguy, vào thời điểm này đúng là không thể nào tự làm tổn thương nguyên khí của Thiên Giới được.

"Vân Thanh Thiên Đế..! Cẩn thận a...!"

Trần Vân Thanh quan sát từ đầu đến cuối trận chiến này, khi hắn nghe được mấy người Huyền Hỏa Thiên Đế nói ra Phệ Ma Tộc đại loại mọi thứ, vị Vân Thanh Thiên Đế này khí thế đã biến mất, còn đám người Huyền Hỏa Thiên Đế trong mắt lại chứa đầy đắc ý cùng âm độc, hắn lờ mờ có thể suy đoán được đám người kia sẽ làm cái gì tiếp theo.

"Phập...Phập...Phập...!".

Nhưng tất cả lời nói của Trần Vân Thanh vang lên quá muộn, nơi đây đám người cũng không có ai nghe thấy được lời nói của hắn.

Chỉ thấy hiện tại, khi Vân Thanh Thiên Đế vị kia sát ý không còn, khí tức cũng xuống cực thấp, mấy người Huyền Hỏa Thiên Đế liền là dùng đến binh khí của mình, đem thân thể của Vân Thanh Thiên Đế xuyên thấu.

"Ầm ầm...Phốc...!"

"Vân Thanh Thiên Đế! Chuyện chống lại Phệ Ma Tộc đã có Nhân Tộc các đại Thiên Đế chúng tôi lo, anh vì đại cục, nên giao ra truyền thừa trong tay của mình ra cho chúng tôi đi!"

Đem sinh cơ của Vân Thanh Thiên Đế hủy diệt sạch sẽ sau, Huyền Hỏa Thiên Đế một chưởng đánh Vân Thanh Thiên Đế ra xa cả trăm dặm, nhàn nhạt lên tiếng nói.

"Ha ha ha...! Huyền Hỏa Thiên Đế! Lần này thật sự là cám ơn cao kiến của anh, nếu như không, chúng ta đều đã bị diệt cả!" Một đám Thiên Đế bu lại, mỉm cười cảm ơn Huyền Hỏa Thiên Đế liên tục.

"Không có gì! Chẳng qua là Vân Thanh Thiên Đế này quá ngu mà thôi!" Huyền Hỏa Thiên Đế nhàn nhạt nói.

"Đúng vậy! Đúng vậy! Tên này thật sự rất ngu..Ha ha ha!" Bảy vị Thiên Đế gật đầu, thi nhau cười to nói.

Truyền Vân Thanh Thiên Đế này thiên phú tu hành rất là khủng bố, nhưng đầu óc lại không được thông minh cho lắm, chỉ nghĩ cho người khác, làm việc gì cũng là đặc Thiên Giới sinh linh lên hàng đầu, dù là có bị lợi dụng cũng là như thế.

Đám người mình chỉ cần dựa vào điểm yếu này, liền có thể đem Vân Thanh Thiên Đế này diệt đi được rồi, làm trò mất nhiều sức lực như thế.

"Vân Thanh Thiên Đế! Ngài không có sao chứ? Ngài không có sao chứ?"

Trần Vân Thanh tiến lại, muốn đỡ vị Vân Thanh Thiên Đế này đứng lên, nhưng ngặt một nỗi là hắn chỉ là một cái linh hồn thể, dù có làm cách nào, cũng không thể nào trợ giúp đối phương được.

Không tính hắn cảm nhận được Vân Thanh Thiên Đế này có một tia quen thuộc, chỉ tính cái hành vi quá mức bỉ ổi cùng đê tiện của đám người Thiên Đế xung quanh đây, Trần Vân Thanh hắn cũng là không có chịu đựng nỗi.

Như có thân thể mà nói, dù biết đánh không lại, hắn cũng sẽ lao lên cùng đám người kia liều mạng một phen.

"Khụ..Phốc...!"

"Hắc hắc hắc.. Trần Vân Thanh mình thật sự quá ngốc...Trước mình nên tin vào lời của Vũ Phi...Chắc sẽ không có gặp phải kết quả như ngày hôm nay, hại người hại mình...!" Vân Thanh Thiên Đế phun ra một ngụm máu tươi, ngước mắt nhìn trời, bên trong không khỏi chứa đựng biết bao bi ai.

Diệp Vũ Phi đã từng nói cho hắn, tại tu luyện giới này không nên thật thà quá, không nên vì người khác quá nhiều, vì mình giúp đỡ người khác, người khác không hẳn sẽ mang ân, không cảm kích hắn chút nào, ngược lại bọn chúng sẽ cho đó là đương nhiên, còn sẽ lợi dụng hắn, tìm mọi cách hại hắn nữa.

Trước đây hắn cố chấp, luôn nghĩ đã là một tu luyện giả, có được thực lực hơn hẳn mọi người, liền là phải có trách nhiệm giúp đỡ mọi người.

Là một phần tử của Thiên Giới, khi Thiên Giới gặp nạn, liền phải dốc hết sức mình bảo vệ, dù có chết cũng không tiếc.

Hắn luôn tôn thờ ý niệm hành hiệp trượng nghĩa, bảo hộ Thiên Giới của mình, đến nỗi vì chuyện này mà hắn cùng Vũ Phi cãi nhau không ít lần.

Nhưng mà kết quả nhận lại thì thế nào đây, Hỗn Long Thiên Cung hắn bị người ta diệt, huynh đệ vào sinh ra tử của mình liền bị chính những người mình muốn bảo vệ sát hại, ngay cả người con gái mà hắn yêu thương nhất, cũng liền bị diệt trong tay của Thiên Giới người.

Lần đầu tiên trong đời, hắn cảm thấy hối hận, cảm thấy nghi ngờ về quan niệm của chính mình, như có cơ hội chọn lựa lại một lần nữa, liệu hắn có còn đi trên con đường này nữa không...

"Đây là Dung Thiên Thần Ngọc.. truyền thừa lớn nhất mà .....Mà ta có được...Nhờ có nó...Ta mới có thể đi được đến ngày hôm nay...Chắc là tụi mày muốn có được nó lắm!"

Vân Thanh Thiên Đế trong tay không biết khi nào đã xuất hiện một khối ngọc, nhìn qua khá là cũ kỹ xưa cổ, hắn mỉm cười đối với lại đám người Huyền Hỏa Thiên Đế nói.

"Đây là...Đây là Thần Bí Ngọc Bài của ta mà?"

Nhìn đến Vân Thanh Thiên Đế đưa ra khối Ngọc Bài kia, Trần Vân Thanh ánh mắt trợn trừng lên, không thể nào tin tưởng được lên tiếng nói.

Đây là Thần Bí Ngọc Bài, là khối Ngọc Bài mà hắn có cơ duyên nhặt được tại Địa Cầu bên kia, cũng chính là nó đã đưa hắn đến Nam Hoang Chi Địa Thế Giới, và cũng chính khối Ngọc Bài khốn kiếp này đã làm cho hắn tử vong, hắn làm sao có thể không nhận ra nó cho được.

Chỉ là khối Ngọc Bài này sao lại ở trong tay của vị Vân Thanh Thiên Đế này thế này, nó không phải đang tại Vạn Thạch Thung Lũng bên kia hay là sao?

"Vân Thanh Thiên Đế...! Mau giao Dung Thiên Thần Ngọc kia ra cho tôi!"

"Không...! Giao nó cho tôi...Chỉ có tôi mới có thể có được nó!"

"Giao nó cho tôi...Ta nhất định sẽ thay anh bảo hộ Thiên Giới, diệt tận Phệ Ma Tộc!"

Dung Thiên Thần Ngọc vừa xuất hiện, đám người Huyền Hỏa Thiên Đế ánh mắt cực độ nồng cháy, tham lam bên trong dù có là người mù cũng có thể nhìn ra được.

Con người của Vân Thanh Thiên Đế này như thế nào, tất cả Thiên Đế nơi đây đều biết hết, trước giờ Vân Thanh Thiên Đế chưa bao giờ nói dối một lời nào cả, tuy cái này Dung Thiên Thần Ngọc nhìn qua rất đỗi bình thường, nhưng nếu Vân Thanh Thiên Đế nói ra đó là bảo vật giúp hắn ta có được khủng bố bản lĩnh như ngày hôm nay, chắc chắn sẽ là không có sai được.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.