Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 169: Đệ Nhất Thiên Đế




Hắn còn có một cái danh hiệu là Xọa Thiên Đế, là một Thiên Đế ngu ngốc nhất.

Từ khi bước chân vào tu luyện giới đến nay, Trần Vân Thanh chỉ làm chuyện tốt, không làm bất kỳ một chuyện gì xấu, còn hay giúp đỡ mọi người, đến khi thành Thiên Đế, càng là lấy an nguy của Thiên Giới như là an nguy của chính bản thân mình.

Vì cái tính cách này của y liền là bị vô số người lợi dụng, không ít lần vào cõi chết.

Nhưng đến hiện tại cũng không thấy thay đổi.

Bù lại, người này lại có cơ duyên cùng thiên phú tu hành cực kỳ khủng bố, không đến hai ngàn năm, từ một cái bình thường nhất Dung Khí, liền là đạt đến cảnh giới Thiên Đế như ngày hôm nay.

Nhìn thấy thiên phú khủng bố của Trần Vân Thanh, không ít người than thiên đạo bất công đâu.

"Hai người này không phải là đang nói đến mình!"

Trần Vân Thanh nghe câu chuyện của hai người này một hồi, cũng là đã có cái nhìn đại khái, hắn hiểu ra một điều, hai người này đang nói chuyện về Trần Vân Thanh, là một người khác, không phải là Trần Vân Thanh hắn đây.

Thiên Giới! Địa phương này tại đâu hắn chắc chắn mình chưa hề đi qua, còn Trần Vân Thanh trong lời nói của bọn họ, được xưng là Thiên Đế.

Nhìn thần sắc ngưng trọng của bọn họ, cái này Trần Vân Thanh chắc chắn phải là một cường giả hết sức khủng bố, bá chủ một phương cũng không phải là không có khả năng.

Trong khi Trần Vân Thanh hắn của hiện tại, dù qua hai đời, ngay cả một cái Yêu Sĩ cảnh giới hắn còn không đột phá nỗi, làm sao có thể đi so sánh được với lại người ta, nói ra không sợ người đời chê cười.

....

"Nhưng nơi đây làm sao lại hoang tàn như thế!"

Nam Cung Tuyệt quan sát phạm vi xung quanh một chút, liền nhíu mày lên tiếng hỏi.

Như đây là Vũ Phi Tiên Cung, là nơi ở của người con gái Trần Vân Thanh thương yêu nhất, phải là lộng lẫy không kém gì Thiên Cung mới đúng, sao lại tàn tạ đến như thế này.

"Cụ thể chuyện gì tôi cũng không có hiểu cho lắm!" Lần này Mộ Dung Ách cũng không có câu trả lời chính xác.

Nơi đây Vũ Phi Tiên Sơn! Hắn nghe nói trước đây không lâu là thắng cảnh đào nguyên, là đệ nhất Tiên Sơn của Thiên Giới, có mạnh nhất Tiên Trận bảo hộ, theo lý sẽ không có xảy ra chuyện gì.

Không hiểu được sau một đêm, cụ thể là đúng ngày Vân Thanh Thiên Đế bị mấy đại Thiên Đế đánh lén trọng thương, nơi đây liền biến thành như vậy, ngay cả bóng dáng của Vũ Phi Tiên Tử cũng không có thấy đâu.
....

"Ầm..Ầm ầm..!".

"Ân!Bên kia có động tĩnh, Vân Thanh Thiên Đế đúng thật sự đã quay trở lại Vũ Phi Tiên Sơn!" .

"Ầm ầm...!"

"Mộ Dung huynh! Đoán được Trần Vân Thanh sẽ đến đây không chỉ có chúng ta! Còn có rất nhiều người!"

"Ầm ầm...".

"Cái này nằm trong dự đoán! Muốn lấy được truyền thừa trên người của Trần Vân Thanh! Liền phải xem vào bổn sự của mỗi người!".

"Ha ha ha! Đúng như vậy, Chúng ta đến đó góp vui đi!"

....

"Chuyện gì thế này? Người kia sao lại giống mình đến như vậy?"

Trần Vân Thanh không hiểu thế nào cũng có năng lực xuyên qua hư không như những đại cường giả nơi đây, hắn quan sát bên dưới kia một đám người, là mấy trăm người đang vây quanh một cái người thanh niên, khí tức mà trên người bọn họ phát ra, liền là làm cho thời không tan vỡ, thiên địa u tối, đây là loại thực lực mà dù có nằm mơ hắn cũng không thể tưởng tượng ra được, kỳ lạ một điểm là những loại khí tức khủng bố này lại không có thể nào tổn thương hắn mảy may.

Có điều Trần Vân Thanh hắn kinh khủng nhất không phải là thực lực của đám người kia, mà là vì dung mạo của một người đàn ông đang bị cả đám cường giả vây công, người này trên mặt tuy có chút phong trần cùng trưởng thành, nhưng là gương mặt của y cực kỳ giống hắn, là giống hai mươi mấy tuổi tại Địa Cầu hắn đây, nhìn người này, hắn cảm thấy như mình đang soi gương một dạng.

"Ầm ầm...!"

"Vân Thanh Thiên Đế! Khôn hồn giao ra truyền thừa mà anh có trong tay, chúng tôi có thể suy nghĩ cho anh một con đường sống, nếu như không, hôm nay chính là ngày chết của anh!" Một tôn mang Thiên Đế phục sức, tay cầm một thanh Đại Trường Kích, khí thế chấn toái bát hoang, gằn giọng đối với lại Vân Thanh Thiên Đế lên tiếng nói.

"Không sai! Mau đem truyền thừa giao ra! Nếu như không anh sẽ phải chết rất thảm!"

"Đúng là như thế! Vân Thanh Thiên Đế! Hãy suy nghĩ cho kỹ, như anh gian ngoan mất linh, ngay cả cơ hội vào Luân Hồi cũng không có!"

"Giao nó đi ra! Chuyện gì chúng ta cũng có thể thương lượng được!"

Ngay khi vị cầm đại kích Thiên Đế kia nói xong, xung quanh mấy người đồng cấp cũng nhao nhao phụ họa, mục đích không có gì khác, chính là muốn Vân Thanh Thiên Đế giao ra truyền thừa của mình.

Đây là chuyện quan trọng nhất, ai cũng biết, Vân Thanh Thiên Đế bản thể vốn chỉ là một con mãng xà không có bao nhiêu tiếng tăm, nhưng chỉ trong có hai ngàn năm ngắn ngủi, liền đã tu luyện đến Tiên Đế đỉnh cao chi cảnh, còn là chiến lực mạnh nhất Tiên Đế, không một người nào tại Thiên Giới có thể là đối thủ.

Nói trên người của Vân Thanh Thiên Đế này không có bí mật thì sẽ không có người nào tin.

Như có thể đem bí mật này chiếm lấy, bọn họ không phải cũng sẽ là thiên hạ vô địch, thậm chí có thể thoát ra ngoài Thiên Giới, tiêu giao thiên địa hay là sao. Vì loại mục đích này, hôm nay bất kỳ giá nào, cũng phải bắt Trần Vân Thanh giao ra truyền thừa vốn có của mình.

"Vũ Phi Tiên Sơn sao lại không còn? Vũ Phi nàng đang ở nơi nào....Ở nơi nào?"

Vân Thanh Thiên Đế không có quan tâm đến đám người đang vây kín xung quanh của mình, hắn nhìn quang cảnh hoang tàn nơi đây, lầm bầm lên tiếng nói nhỏ.

Đây là Vũ Phi Tiên Sơn, là nơi mà người hắn yêu thương nhất đang ở đây, được hắn mời một vị Cửu Giai Tiên Trận Sư bố trí Hộ Sơn Đại Trận.

Lần này đi chinh chiến Phệ Ma Tộc, hắn bất hạnh thất bại trong tay của chính người mình, Hỗn Long Thiên Cung chúng huynh đệ cũng là đã vì hắn bị diệt tận, hắn cũng là thân mang trọng thương, biết mình sẽ không có qua khỏi, nên hắn liều mạng chạy về nơi đây, mục đích là muốn gặp lại Diệp Vũ Phi, đưa nàng rời khỏi nơi đây an toàn.

Đúng vậy phải đưa nàng bình yên rời khỏi nơi đây, phải để cho nàng an toàn rời khỏi nơi đây.

Có như thế, dù có chết đi hắn cũng có thể yên tâm nhắm mắt.

Nhưng giờ nhìn lại, nơi đây không còn gì cả, người con gái mà hắn yêu cũng không thấy đâu, tại sao lại có chuyện như thế này?

"Ầm ầm...!".

"Là tụi mày! Tụi mày làm hại Vũ Phi có phải hay không?"

Thần niệm tỏa ra một lần nửa, nhưng vẫn không có trông thấy được Diệp Vũ Phi tại nơi nào, Trần Vân Thanh ánh mắt đỏ ngầu, nhìn về tám tên Thiên Đế cùng cả trăm Tiên Đế đang vây chặc hắn xung quanh, tức giận hỏi.

Đúng vậy rồi, chính là bọn chúng, đám người này vì truyền thừa trên người của hắn, diệt đi Hỗn Long Thiên Cung của hắn còn chưa đủ, bây giờ còn diệt đi người con gái mà hắn thương yêu nhất, đám người này đáng chết, thật sự rất là đáng chết.

"Ầm ầm....!"

"Huyền Hỏa Thiên Đế! Vân Thanh Thiên Đế đã mất bình tĩnh. Chúng ta phải làm như thế nào?"

Tất cả Tiên Đế cường giả có mặt tại nơi đây nhìn đến Trần Vân Thanh bỗng nhiên mất kiểm soát, khí thế trên người lại dâng lên khủng bố như thế, cả đám không ai bảo ai liền là chạy ra thật xa, cực độ lo lắng.

Trần Vân Thanh tại Thiên Giới này được mọi người tôn xưng là đệ nhất Thiên Đế, đệ nhất Chiến Thần, từ khi nhập Đế đến nay, không người nào có thể thắng được Trần Vân Thanh. Đám người bọn họ vì biết Trần Vân Thanh đã bị trọng thương sắp chết nên mới ngày đêm truy sát không bỏ, như tên này phản kích, còn là dùng toàn lực, ở nơi đây không ai là đối thủ của y.

"Vũ Phi đã chết! Như vậy tụi bây chôn cùng nàng đi!"

"Hỗn Long Tuyệt Sát Trãm! Diệt cho ta!"

Vân Thanh Thiên Đế không có quan tâm đám người Tiên Đế này sợ hãi, hắn chỉ biết xuất thủ, hắn chỉ biết đám người này hại chết Vũ Phi, bọn chúng đều đáng chết, nhất định phải đem bọn chúng diệt sát, trả thù cho Vũ Phi, phải trả thù cho Vũ Phi, có như vậy mà thôi.

"Ầm ầm....Ầm ầm....Ầm ầm...!"

"Đây là tuyệt kỹ của Trần Vân Thanh! Mọi người lập tức hợp lực chống lại!"

Huyền Hỏa Thiên Đế trong lòng chửi chó má, thời khắc này Trần Vân Thanh đã mất đi bình tĩnh, còn xuất ra chiêu thức mạnh nhất, hắn làm gì có cách nào?

Hắn đã từng nói qua với lại đám người này, Vũ Phi Tiên Tử chính là nghịch lân của Trần Vân Thanh, bảo tất cả bọn họ dù dùng đến âm độc mưu kế nào, chỉ đối phó với Trần Vân Thanh là được, không cần chạm đến một sợi tóc của Diệp Vũ Phi.

Kết quả đâu, hiện tại Vũ Phi Tiên Sơn bị hủy, Diệp Vũ Phi không biết sống chết, nói gì bây giờ cũng đã muộn, tự lo bảo vệ mạng sống của mình đi.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.