Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 152: Ông Trời Không Cho Ai Tất Cả




Công pháp tu hành hiện tại hắn đã có Đại Hành Huyền Khí Kinh, đây là một môn Nhị Giai Trung Phẩm tu hành Yêu Quyết, hắn có thể cảm nhận vị trí Chân Mạch bên trong cơ thể một cách rõ ràng, không cần lo nghĩ.

Tài nguyên thì hắn có rất nhiều Phá Khí Đan đoạt được của Trần Nhật trước đây không bao lâu.

Điểm yếu của hắn là Yêu Hồn quá thấp, rất khó giúp đỡ hắn thu hút càng nhiều thiên địa linh khí.

Nhưng mà hắn có nhiều tài nguyên chồng chất lên, một viên Phá Khí Đan không được thì hai viên, hai viên không được thì ba viên, hắn lấy gấp mấy lần số lượng tài nguyên của một cái thiên kiêu cần, cũng không tin là mình còn không thể nào đột phá Yêu Sĩ chi cảnh.

Hơn nữa quan trọng nhất là trong tay của hắn có Thần Bí Ngọc Bài, khi không còn cách nào, hắn có thể dựa vào năng lượng của nó để đột phá.

Năng lượng bên trong nó rất là thần kỳ, hắn có lòng tin, nhất định loại năng lượng này sẽ có thể trợ giúp hắn thành công đột phá. Vấn đề chỉ là cần phải kiếm thêm thật nhiều Hạ Phẩm Linh Thạch cho nó nuốt mà thôi.

"Ọt..Ọt...!"

"Con nha đầu Ngô Tiểu Diễm này đi nơi nào rồi...? Làm thế nào còn chưa có đem cơm nước lên cho mình ăn kia chứ?" Đang là hào tình vạn trượng nghĩ đến chuyện đột phá Yêu Sĩ cảnh giới, âm thanh phát ra từ bên dưới bụng làm cho Trần Vân Thanh quay trở lại hiện thực.

Nhìn ra bên ngoài thấy ánh Mặt Trời đã chiếu rọi vào gian phòng, kinh nghiệm cho hắn biết bây giờ tầm sáu giờ sáng rồi. Thông thường vào khoảng năm gi, con nha đầu kia liền đã nhanh nhẩu chạy đi làm cơm canh nóng sốt dâng lên cho thiếu gia hắn ăn rồi, hôm nay có chuyện gì thế này, đến bây giờ vẫn không thấy bóng dáng của cô ta đâu.

"Xẹt..xẹt..!"

"Âm thanh kiếm khí!"

Trần Vân Thanh đi xuống bàn, định ra bên ngoài tìm Ngô Tiểu Diễm, trong tai hắn liền nghe đến một loạt âm thanh sắc bén, âm thanh này hắn có chút quen thuộc, không phải là âm thanh trường kiếm phát ra mỗi khi hắn luyện kiếm hay là sao? Có người đang tại khoảng cách khá gần hắn đang luyện kiếm.

"Két..!".

"Ngô Tiểu Diễm! Em là đang làm cái gì vậy?"

Mở cửa ra, Trần Vân Thanh liền là biết âm thanh trường kiếm phát ra là do đâu. Hóa ra nha đầu này tranh thủ lúc sáng sớm chạy ra bên ngoài này luyện kiếm đây mà.

"Thiếu gia..! Thiếu gia! Anh nói xem, chiêu kiếm Linh Xà Tiền Khởi này nó có khó khăn tại nơi nào, làm sao em tu luyện từ hôm qua đến nay vẫn không có luyện được?" Ngô Tiểu Diễm nhìn thấy Trần Vân Thanh đi ra, liền ngừng lại công việc luyện kiếm, chạy đến bên cạnh của hắn, gấp gáp lên tiếng hỏi.

Thiếu gia hôm qua đưa Linh Xà Kiếm Pháp cho nàng, nàng nghĩ phải cố gắng tu hành, nhất định phải vượt qua thiếu gia, để mà bảo hộ cho y, nàng cũng nghĩ tu luyện Yêu Kỹ sẽ dễ dàng như tu hành Yêu Quyết, nó sẽ dễ dàng như ăn cơm uống nước một dạng.

Nhưng không phải như thế, dù nàng có cố gắng như thế nào, quyết tâm như thế nào, vẫn không thể nào tu luyện được chiêu thứ nhất của Linh Xà Kiếm Pháp này, những chiêu thức sau thì càng đừng có bàn đến, còn tu thành Linh Xà Kiếm Pháp đến cảnh giới tiểu thành, là điều không có khả năng.

"Xẹt...Xẹt..Vèo...!"

"Tiểu Diễm! Tu luyện Yêu Kỹ không thể nào gấp gáp được, phải bình tâm tịnh khí, tập trung tinh thần vào mọi cử động nhỏ nhất chiêu thức của Kiếm Pháp ghi lại, khi đó mới mong có thể tu luyện thành công!" Trần Vân Thanh cầm lấy thanh kiếm trong tay của Ngô Tiểu Diễm, đi lại chiêu thức Linh Xà Tiền Khởi một lần cho Ngô Tiểu Diễm xem, sau đó liền là mỉm cười nhắc nhở nói.

Dục tốc bất đạt, theo như Trần Vân Thanh hắn thấy, sở dĩ Ngô Tiểu Diễm tu luyện không thành công thế khởi đầu của Linh Xà Kiếm Pháp này, chẳng qua chỉ là vì cô ta quá nóng lòng cầu thành mà thôi, với thiên phú tu luyện Yêu Quyết kinh khủng như của Ngô Tiểu Diễm, hắn cũng không tin tưởng nha đầu này về phần Yêu Kỹ sẽ kém đi nơi nào.

"Đa ta thiếu gia nhắc nhở! Tiểu Diễm đi luyện tập tiếp đây!" Trần Vân Thanh vừa rồi biểu diễn tư thái, Ngô Tiểu Diễm nàng đã khắc sâu mọi biến hóa tại trong đầu.

Khi mà Trần Vân Thanh dừng lại, nàng không muốn chờ đợi chút nào đoạt lấy thanh kiếm trong tay của Trần Vân Thanh diễn luyện. Nàng tin tưởng, lần này mình nhất định có thể thành công.

"Nè...!Tiểu Diễm...!" Trần Vân Thanh đưa tay lên, muốn nói cái gì nhưng mà bất đắc dĩ dừng lại.

Nha đầu Ngô Tiểu Diễm này, từ ngày làm quen được tu hành là dành hết thời gian cho nó, không còn quan tâm đến bất kỳ một chuyện gì khác, cô ta có biết hay là không, thiếu gia hắn đây bụng đang đói cồn cào nơi đây nè.

Nữa giờ sau...

"Xẹt....xẹt...Cong...A...!"

"Tiểu Diễm! Em không sao chứ?" Trần Vân Thanh nhanh chân chạy đến, đỡ lấy đang ôm cánh tay phải Ngô Tiểu Diễm, ân cần quan tâm hỏi.

"Hu...hu...! Thiếu gia...! Có phải là Tiểu Diễm quá ngu ngốc hay là không, ngay cả chiêu thức đơn giản như thế này cũng không thể nào luyện được!" Ngô Tiểu Diễm nhìn Trần Vân Thanh, nước mắt ngắn nước mắt dài đối với hắn lên tiếng hỏi.

Nàng ban đầu cứ nghĩ mình nhìn đến Trần Vân Thanh diễn luyện đơn giản như thế, chắc chắn mình cũng có thể làm được.

Nào có nghĩ đến, sự thật lại không có đẹp như mơ, dù đã khắc sâu từng động tác của Trần Vân Thanh, nhưng đến khi tự mình diễn luyện, lại không được như thế, nó là có một loại khó khăn không thể nói thành lời ngăn cản nàng làm nàng không thể luyện thành công.

Đến hiện tại, niềm tin cực lớn sau khi đơn giản đột phá Yêu Giả thất trọng của nàng đã bay biến đi đâu mất, có thể nàng không phải là thiên kiêu tu hành như trước giờ mình vẫn ảo tưởng, trong thời gian ngắn đột phá Yêu Giả thất trọng kia chỉ là do may mắn ngẫu nhiên mà thôi.

"Tiểu Diễm! Không phải như vậy..! Em đã làm rất tốt rồi, chẳng qua do thời gian quá ngắn, nên mới không thể tu hành thành công mà thôi!" Trần Vân Thanh vừa băng bó lại vết thương cho Ngô Tiểu Diễm, vừa là mỉm cười lên tiếng an ủi cô ta.

Cũng may đây chỉ là vết thương ngoài da, không có sâu lắm, bôi lên ít trị thương dược liệu, chỉ cần một hai ngày sẽ hoàn toàn khỏi hẳn.

"Thiếu gia không cần gạt em. Em biết mình không phải nhân tài để tu luyện!"

Ngô Tiểu Diễm nàng hiện tại đã không còn quá ngốc rồi, đương nhiên sẽ không có đi tin lời ma quỷ của Trần Vân Thanh, cái nào lời thật mất lòng, cái nào lời an ủi, nàng liền nhìn qua có thể phân biệt được đến.

Nàng hiện tại thật sự là rất đau lòng. Nàng đau lòng đây không phải là vì mình không thể luyện được Linh Xà Kiếm Pháp mà đau lòng. Đây là vì bỗng nhiên nhận ra thiên phú tu luyện của mình quá kém, sau này không thể trở thành cường giả, càng không thể bảo hộ cho thiếu gia, giúp đỡ thiếu gia đánh người xấu mà thôi.

"Tiểu Diễm! Thiếu gia không có gạt em. Thật ra lúc trước thiếu gia luyện tập chiêu kiếm này, phải mất thời gian một tháng mới luyện thành. Em chỉ mất có một ngày muốn luyện thành, không phải nói thiên phú của em còn mạnh hơn thiếu gia anh quá nhiều hay sao?"

"Thiếu gia! Lần này anh không có gạt em đi!"

"Thiếu gia anh có khi nào gạt em bao giờ..Ọt...Ọt...!"

"Thiếu gia! Xin lỗi..Tiểu Diễm quên mất nấu ăn buổi sáng cho anh ...Tiểu Diễm liền đi ngay..!"

Âm thanh đói bụng từ phía Trần Vân Thanh phát ra, Ngô Tiểu Diễm như nhớ đến chuyện gì, liền là ngay lập tức đứng lên, ba chân bốn cẳng chạy vào bên trong phòng bếp.

Thật sự là quá đáng trách, nàng làm sao vì đam mê tu luyện mà quên làm buổi sáng cho thiếu gia được kia chứ, loại chuyện căn bản như thế mà nàng cũng quên, xem ra người ta nói tu luyện sẽ hại người là không có sai. Sau này nên bớt tu hành lại, quan tâm chăm lo cho thiếu gia nhiều hơn.

"Haiz..Ông trời thật sự không cho ai tất cả mọi thứ!" Trần Vân Thanh nhìn bóng hình của Ngô Tiểu Diễm khuất khỏi tầm mắt, không khỏi thở dài một tiếng.

Hắn vừa rồi nói với lại Ngô Tiểu Diễm phải mất một tháng mới luyện thành chiêu kiếm kia, thực tế lại không có đúng, hắn chỉ mất đúng chưa đầy một giờ để đem chiêu thức đó luyện thành, còn bỏ ra một tháng, đó là hắn đã đem cả bộ Linh Xà Kiếm Pháp tu hành đến viên mãn cảnh giới rồi.

Ngô Tiểu Diễm này, bỏ ra mười mấy tiếng đồng hồ thời gian, nhưng chiêu thức đơn giản nhất cô ta cũng không nắm bắt được. Còn tự tay làm mình bị thương, sự ngốc nghếch này, chỉ sợ ngay cả mấy tên Ngoại Viện nơi đây cũng cam bái hạ phong.

Ban đầu hắn nghĩ Ngô Tiểu Diễm tu luyện Yêu Quyết thông thuộc nhanh chóng đột phá, đối với lại Yêu Kỹ lĩnh ngộ cũng là như vậy, nhưng xem ra, hắn là đã có chút nhìn nhầm rồi.

"Vân Thanh sư huynh..! Theo tôi nghĩ không hẳn là như thế, có thể là vì Tiểu Diễm cô nương đối với kiếm pháp Yêu Kỹ không hợp, nếu như chuyển tu qua một bộ Yêu Kỹ khác, không chừng có thể có thành tựu lớn!"

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.