Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 104: Ẩn Dấu Quá Sâu!




Không thể tìm Trần Khánh Ly tính toán, nhưng hắn không thể không đi tìm đám người Ngô Tiểu Diễm này tính sổ được. Chính cái tên Trần Vân Thanh hại hắn nam không ra nam, nữ không ra nữ, mối thù này hắn nhất định phải trả. Nếu không bao nhiêu khổ cực mà hắn từng trải qua để đạt được cảnh giới như ngày hôm nay, không phải chịu oan uổng hay là sao?

"Là mày ra tay đem tên vô dụng này dẹp trước hay là tao?" Không có quan tâm đến cái tên hống hách ngu si Trần Phú này nữa, Trần Hành quay sang hỏi Trần Phục lời nói.

"Một tên sâu kiến mà thôi, để tao ra tay trước cũng được!" Trần Phục đối với lại Trần Hành gật đầu một cái, sau đó liền là xung phong nhận cái này nhiệm vụ.

Hắn cũng là hiểu rõ trong lòng, Trần Hành nói ra lời nói vừa rồi là không muốn tự mình ra tay đối phó với lại một tên vô dụng như Trần Phú, muốn đem cái công việc vô bổ này giao lại cho hắn đây.

Dù trong lòng là biết như thế, nhưng mà Trần Phục hắn cũng không thể từ chối, thực lực của Trần Hành cao hơn Trần Phục hắn khá nhiều, muốn ra tay đem hắn đánh bại là không có gì khó khăn.

Trước đây khi có mặt Trần Vân Thanh, hắn có thể dựa vào trí tuệ của mình để có thể ép Trần Hành một đầu, làm tên này nghe theo lời nói của mình, nhưng hiện tại tình cảnh, không có mặt Trần Vân Thanh tại đây, hắn chỉ có thể làm thân nam nhi tốt không chịu thiệt trước mắt mà thôi.

"Khốn kiếp...Hai tên súc sinh chúng mày nói ai là sâu kiến..?"

"Dám dùng lời lẽ như vậy miệt thị Trần Phú sư huynh, tội không thể tha...!"

"Đúng như vậy, cần thiết phải đem hai tên khốn kiếp này chém ra làm tám khúc cho chó ăn!"

"Trần Phú sư huynh! Không cần anh ra tay, để đám súc sinh này cho chúng tôi xử lí!"

Lời nói của Trần Hành cùng Trần Phục vang lên không lâu, liền là rước đến một loạt âm thanh chém giết thảo phạt.

Một đám chân chó đi theo Trần Phú bên cạnh, nhìn về hai người Trần Hành ánh mắt hết sức là không tốt, như là muốn ăn tươi nuốt sống Trần Hành hai người một dạng.

Nhưng nếu để ý kỹ mà nói, dù là tiếng nói thảo phạt vang đến tận mây xanh, nhưng không có một tên nào là chịu vì Trần Phú bước ra nghênh chiến hai người Trần Hành cả.

Tất cả chỉ có thể đấu nhau trên khóe miệng mà thôi, dù đi theo Trần Phú có không dưới ba tên là Yêu Giả lục trọng hậu kỳ cường giả.

Đạo lý trong đó hết sức đơn giản, đám người bọn họ không phải là thật lòng đến nơi này, càng không phải là chân chó của Trần Phú.

Có mặt tại nơi này đứng về Trần Phú một phương, cam nguyện phất cờ hò reo, chẳng qua là vì mấy viên Nội Khí Đan mà Trần Phú hứa hẹn ban ra mà thôi.

Nói cách khác đám người mình đến nơi này chỉ để góp mặt cho vui, tung hô chiến tích của Trần Phú, đem uy phong của Trần Phú truyền ra bên ngoài Trần Phủ mọi người đều biết.

Làm cho tất cả mọi người đều biết hiện tại Trần Phú lợi hại như thế nào, uy phong ra làm sao. Còn những chuyện khác là không có đến phiên của đám người bọn họ cái gì, thế nên đương nhiên đám người mình sẽ không có ngu đi lên thay Trần Phú giải quyết đối thủ.

Hơn nữa đám người mình mấy tháng nay luôn ở tại Hỏa Kế Phòng, còn khá chăm chỉ nghe ngóng tin tức về Đại Mộc Lâm Khu bên kia, nhất là tin tức Phụng Minh Trưởng Lão giết chết Hắc Địa Xà, phá giải sự mất tích kỳ bí của một loạt Ngoại Viện Đệ tử.
Bọn họ càng là đối với lại tin tức bên Đại Mộc Lâm khu nghe ngóng càng kỹ lưỡng hơn.

Tin tức mà bọn họ nhận được khá là nhiều cùng kỹ càng, không giống như chỉ vài chi tiết nhỏ mà Trần Phú dùng tiền mua được. Đám người mình biết Trần Hành đã từng trấn áp đám người Trần Bái Bì để mà lên ngồi cái vị trí Lão đại Đại Mộc Lâm Khu một thời gian, trước khi Trần Vân Thanh trở về lại đạp xuống y xuống.

Trần Bái Bì mấy người kia tuy là Yêu Giả thất trọng, nhưng tiếng tăm bọn họ tại Ngoại Viện Hỏa Kế Phòng này vô cùng lớn, hợp lực lại ngay cả Yêu Giả bát trọng mấy người cũng có thể chiến thắng. Thực lực như thế mà lại bại dưới tay của Trần Hành, đủ thấy tên này cường đại như thế nào.

Dù có giả thuyết là do Trần Hành dùng thủ đoạn không được quan minh chính đại ám toán, hay là Trần Hành nhân lúc Trần Bái Bì mấy người bị thương liền ra tay thủ thắng. Nhưng có là dùng mưu kế hay thủ đoạn gì đi chăng nữa, cũng đều là do thực lực của Trần Hành cao minh làm ra.

Nếu Trần Hành dùng mấy thủ đoạn đó lên đám người tôm tép như bọn họ mà nói, bảo đảm đám người mình không có khả năng chống lại.

'Một đám tiểu nhân vụ lợi, đừng có nghĩ đến chuyện tao sẽ cho tụi bây tài nguyên tu hành như đã hứa!' Trần Phú nhìn đám người này nói thì to mà không làm được cái gì, trong lòng thầm hận không thôi.

Bổn ý của hắn là muốn mấy tên này lên thử nước trước, xem thử hư thực của Trần Hành đám người ra làm sao? Sau đó liền là nhìn tình hình hắn liền biết mình nên tiến hay thối.

Với hơn mười tên Yêu Giả lục trọng trở xuống, dù hai người Trần Hành hay Trần Phục có là Yêu Giả thất trọng hay Yêu Giả bát trọng, cũng là phải dốc hết toàn lực để đối phó, hắn đây có thể ở nước ngoài xem kịch hay được rồi.

Nào có nghĩ đến mấy tên đáng ghét này lại quá mức xảo trá, không chịu đi lên trợ giúp hắn đây phân ưu, làm tính toán của hắn tan thành bọt biển.

Cứ chờ đó mà xem, sau khi hắn thu thập xong đám người Trần Phục xong, liền sẽ đến phiên mấy tên này, còn Bồi Khí Đan mà hắn đây hứa cho, đám người này cũng đừng có nghĩ đến chuyện có thể lấy được đến.

"Ba tên khốn kiếp các ngươi đi chết hết cả đi...!"

"Bát Sơn Tam Cước! Sát!"

"Ong..!"

Trần Phú cũng là một người âm trầm, sau khi mấy tên tùy tùng đi theo không chịu trợ giúp hắn đối phó với lại Trần Phục ba người, hắn cũng không có tức giận ra mặt, mà đem cổ tức giận này trấn áp tại bên trong.

Hắn biết bây giờ đi cùng đám người kia cạch mặt, người bị tổn thương lớn nhất là Trần Phú hắn đây, mà không phải là đám người này.

Thay vào đó, hắn liền là tập trung mọi thực lực đem ba người Trần Hành trấn áp trước, sau đó mới tính toán với đám cỏ đầu tường kia sau.

Tiên phát chế nhân, hắn là không cho Trần Phục ba người một cái cơ hội nào chuẩn bị, liền là lập tức xuất thủ.

"Ong...Ong..!"

"Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ tiểu thành! Không nghĩ Trần Phú che dấu cũng thật thâm!"

Đám Ngoại Viện chân chó nhìn đến Trần Phú xuất thủ, Yêu Kỹ uy năng thể hiện ra bên ngoài, bọn họ liền là đã biết được phẩm cấp Yêu Kỹ mà Trần Phú xuất thủ, nhất là mấy tên Yêu Giả lục trọng hậu kỳ, ánh mắt càng là độc ác. Bọn họ đều là đã nhìn ra, Trần Phú không chỉ tu hành thành công một môn Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ, mà còn đột phá đến tiểu thành chi cảnh.

Với Yêu Giả thất trọng hậu kỳ của Trần Phú, cùng với lại Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ tiểu thành trong tay, tại nơi này Hỏa Kế Phòng cũng đã được xếp vào hàng cao thủ, ngoài Yêu Giả bát trọng cảnh giới mấy người ra, không có cái nào Yêu Giả thất trọng có thể chống lại được Trần Phú.

Nhìn thấy cái tình cảnh này, mấy người bọn họ có một chút hối hận vì vừa rồi không có chịu ra tay trợ giúp Trần Phú đối phó với lại ba người kia.

"Yên tâm đi, mấy người Trần Phục cũng không phải là đơn giản như bên ngoài, hơn nữa đừng có quên sau lưng bọn họ còn một cái Trần Vân Thanh!" Trần Hải nhìn thấy mấy tên đồng bạn của mình tâm trạng có chút lo lắng, liền là lên tiếng trấn an nói.

"Trần Hải mày nói không có sai, chưa đến cuối cùng, ai thắng ai thua cũng rất là khó nói!" Trần Phi nghe đến lời nói của Trần Hải, cũng là an tâm không ít, bình tĩnh xem trận chiến gây cấn sắp diễn ra.

Nghĩ lại như Trần Phục không có tài cán gì, sẽ không thể nào được Trần Vân Thanh trọng dụng, đưa lên vị trí lão nhị của Đại Mộc Lâm Khu.

Như Trần Phục tên này không có xong, còn có Trần Hành đang tại bên cạnh, đây là một tên đại cao thủ được rất là nhiều Ngoại Viện đệ tử Đại Mộc Lâm Khu tôn kính. Ngay cả Yêu Giả bát trọng tên kia cũng đã từng đánh bại. Một cái Trần Phú sẽ không có làm gì được Trần Hành người này.

Kết quả tệ nhất cả Trần Phục cùng Trần Hành bị Trần Phú đánh bại, vẫn còn có một người là Trần Vân Thanh, đây mới là đại cường giả chân chính.

Có người nói Trần Vân Thanh đã đột phá Yêu Giả bát trọng chi cảnh, cộng với lại thiên phú về Yêu Kỹ dường như đạt đến mức yêu nghiệt của y, muốn thu thập một tên Trần Phú, tuyệt đối là không có khó khăn gì.

Thậm chí nếu như Trần Vân Thanh xuất hiện tại Hỏa Kế Phòng bây giờ, với thực lực nghe đồn hiện tại, muốn lấy đi cái vị trí lão đại của Trần Lạc Phong cũng không mấy khó khăn.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.