Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 94: Ra Tay Trấn Áp!




Đây thực sự là một cái bi ai, hắn chưa bao giờ nghĩ đến mình sẽ chết theo một cách như thế này cả, có điều hắn cũng không thể nào làm được cái gì, thực lực yếu kém hắn, ngay cả chọn lựa cách chết cũng là không được toại nguyện.

Tình cảnh hiện tại Trần Vân Thanh hắn chắc chắn là không thể làm được cái gì, chỉ hy vọng lần sau đầu thai, mình có thể trở lại Địa Cầu, nơi đó có người thân cùng bằng hữu của hắn đang chờ đón. Dù Trần Vân Thanh biết chuyện này có chút không thực tế, nhưng hắn vẫn cứ là mơ ước đến.

Đúng lúc này...

“Nghiệt súc! Lập tức chết đi cho tao..!”

“Hổ Hình Thần Quyền! Sát!”

“Ong... Long...Rầm.. Rầm!”

Trần Vân Thanh đang nhắm mắt chờ chết bỗng nhiên bị biến phát sinh, cũng có thể là do mạng của hắn chưa đến số, đúng cái lúc Hắc Địa Xà mồm máu chỉ cách Trần Vân Thanh không đến một mét chuẩn bị đem hắn nuốt đi vào, có một cái âm thanh kinh thiên truyền đến, kèm theo đó là một đại quyền thủ ấn có hổ phách ấn hư ảnh cũng là xuất hiện thao. Quyền ảnh kia hết sức là tinh chuẩn đánh vào đúng chiếc miệng của Hắc Địa Xà.

“Rầm.. Rầm rầm... Phốc... Phốc..!”

Được xem là Nhị Giai nhất phẩm hậu kỳ Yêu Thú Hắc Địa Xà, thực lực quán tuyệt vô song, ngay cả được xem là Yêu Giả cảnh giới vô địch thủ như Trần Vân Thanh cũng là không thể nào làm gì được nó, đúng hơn là Hắc Địa Xà không thèm đặt Trần Vân Thanh vào trong mắt. Giờ đây đối diện với lại Hổ Quyền kia liền là yếu đuối như một đứa bé, bị đánh bay ra đằng sau cả mấy chục mét, nằm yên bất động, ngay cả một cử động một chút đuôi cũng không thể làm được, đầu liền là vỡ tung tóe, máu huyết tràn ra đại địa, nhìn là biết không thể nào sống nỗi.

“Vân Thanh sư huynh! Anh không có sao chứ? Nơi này có Liệu Thương Đan, anh dùng tạm nó đi!”

“Vân Thanh sư huynh! Anh phải cố gắng lên, Hắc Địa Xà đã được Phụng Minh Trưởng Lão cấp diệt mất rồi!”

“Vân Thanh sư huynh! Chúng ta giờ đây không có sao!”

Trần Vân Thanh chưa hết hồi thần vì biến cố xảy ra quá nhanh, cảm giác từ địa ngục quay trở lại nhân gian vẫn là có chút chưa thích ứng được, cố gắng tiêu hóa những kinh hỷ vừa đến với lại mình. Cũng là vừa lúc đám người Đại Mộc Lâm khu Ngoại Viện đệ tử Trần gia gần hai trăm người chạy đến, nhìn đến Trần Vân Thanh mình đầy thương tích, rất nhiều người là lộ ra thần sắc lo lắng trên mặt, dẫn đầu là Trần Hành ba người, chạy đến cẩn thận nâng Trần Vân Thanh lên, ân cần hỏi thăm tình cảnh thương thế của hắn hiện tại.

“Tôi không có sao..?” Trần Vân Thanh được ba người này dìu đứng lên, hắn khẽ là lắc đầu trấn an đám người một chút.

Hiện tại hắn cũng liền là đã nhìn ra sự thật, hắn là không có bị Hắc Địa Xà kia cắn nuốt, mà là có người đúng lúc tối hậu quan đầu ra tay cứu hắn. Người này nghe đám người Trần Hành vừa nói, chính là Trần Phụng Minh, một tôn Ngoại Viện Trưởng Lão của Trần Phủ, người được phái đến nơi đây để mà điều tra sự việc Đại Mộc Lâm khu đệ tử mất tích thời gian vừa qua.

Mấy tháng qua không hề thấy vị này Trưởng Lão xuất hiện, Trần Vân Thanh còn là nghĩ đến chuyện lão già này đã từ bỏ nhiệm vụ chạy về lại Trần Phủ hay tìm nơi nào đó bế quan rồi, không nghĩ đến tên này vẫn là chưa rời đi, còn là đúng lúc Trần Vân Thanh hắn sắp bị Hắc Địa Xà cấp diệt ra tay cứu giúp nữa, xem ra tôn này Trần Phụng Minh là ân nhân của Trần Phụng Minh hắn đây.

“Yêu Sĩ tứ trọng hậu kỳ cảnh giới, thật sự quá khủng bố!” Trần Vân Thanh nhớ lại thảm cảnh vừa rồi của Hắc Địa Xà, trong lòng không khỏi rùng mình một cái, đồng thời, đối với lại Yêu Sĩ tứ trọng người thực lực cực độ kính nể.

Hắc Địa Xà thực lực như thế nào, Trần Vân Thanh hắn cũng là đã tận mắt nhìn thấy, tự mình thể nghiệm. Có thể nói tại Yêu Sĩ nhất trọng cảnh giới, rất ít người có thể chống lại được nó. Nhưng như thế cường giả, ngay cả một quyền của vị Phụng Minh Trưởng Lão này cũng là không thể nào chống lại được, từ đó có thể thấy được, Yêu Sĩ tứ trọng cảnh giới thực sự khủng bố đến loại nào trình độ.

“Thật sự đáng tiếc, Phụng Minh Trưởng Lão rời đi quá nhanh, không có để cho Trần Vân Thanh ta có cơ hội tạ ân!” Trần Vân Thanh đã khá hơn một chút, đưa mắt nhìn quanh không thấy Trần Phụng Minh nơi nào cả, ngay cả Hắc Địa Xà thi thể cũng là không còn, hắn không khỏi có chút thất vọng nói nhỏ.

Nói thế nào như không có Trần Phụng Minh vị này Trưởng Lão ra tay cứu giúp, Trần Vân Thanh hắn lần này chắc chắn là cũng đã chết từ lâu lắm rồi, hắn là rất muốn cung kính cảm tạ vị này Trưởng Lão, có chút đáng tiếc là Trần Phụng Minh không có cho hắn cái này cơ hội, ông ta ngay sau khi đem Hắc Địa Xà diệt, cũng liền là đem thi thể của Hắc Địa Xà rời đi luôn, ngay cả liếc mắt nhìn hắn một cái cũng không có, làm cho trong lòng của hắn có đôi chút thất vọng.

“Vân Thanh sư huynh! Phụng Minh Trưởng Lão có thể trở lại Trần Phủ báo cáo tình hình!” Trần Phục nghe Trần Vân Thanh nói như thế, cũng là mỉm cười lên tiếng nói nhỏ.

Trở lại Trần Phủ báo cáo công tác, chẳng qua chỉ là một cách nói lịch sự một chút mà thôi, về Trần Phủ nhận công lao, đó mới là sự thật. Diệt được hai con Hắc Địa Xà, tìm ra nguyên nhân Trần gia đệ tử mất tích thời gian qua, đây cũng là một cái công lao lớn, trở lại gia tộc nhận thưởng cũng là không ít đâu, vào thời điểm này, ông ta không chạy đi gấp, ở lại nơi này để mà làm cái gì.

Nói nữa trong mắt của các vị Yêu Sĩ Trưởng Lão kia, đám người Ngoại Viện tạp dịch đệ tử như đám người mình, vốn là không được những tôn đại thần kia đặt tại trong mắt, muốn bọn họ chú ý đến đám người mình, trừ khi là con ông cháu cha ra, cái khác cũng đừng có nghĩ.

Còn như vị Trần Vân Thanh sư huynh này muốn nhân cơ hội cảm tạ để làm quen, lại càng không thể, như hắn thấy mục đích đến nơi đây của Trần Phụng Minh chỉ là đem con Hắc Địa Xà kia thu thập, cứu giúp Trần Vân Thanh cũng chỉ là tiện tay, không đáng nhắc đến, như Trần Vân Thanh này bị chết trước khi ông ta đến, ông ta cũng sẽ chẳng có quan tâm đâu.

“Như vậy a!” Trần Vân Thanh có chút gật đầu.

Trần Phục đám người trong lời nói hàm ý muốn ám chỉ hắn vì nịnh bợ Trần Phụng Minh nên mới muốn cảm tạ, cái này hắn đương nhiên là nhìn ra được đến. Chỉ là Trần Vân Thanh hắn không phải là người thấy sang bắt quàng làm họ như thế. Hắn muốn tìm ra Trần Phụng Minh, chẳng qua là hắn thật lòng cảm tạ ông ta ân cứu mạng, ngoài ra không có ý gì khác cả.

Những chuyện giống như thế này hắn cũng chỉ là để trong lòng, không có đi nói ra với lại đám người này, định kiến của đám người này đã hiện, càng nói hắn liền sẽ bị bọn chúng hiểu lầm lớn hơn mà thôi.

‘Trần Phụng Minh! Ân cứu mạng của ông! Một ngày nào đó, tôi nhất định sẽ hoàn trả!’ Trần Vân Thanh nhìn về phương xa, trong lòng âm thầm tự nhủ.

Mặc kệ Trần Phụng Minh diệt đi Hắc Địa Xà là vì cái gì nguyên nhân, ông ta đã gián tiếp ra tay cứu mạng của Trần Vân Thanh hắn, đây là không thể chối bỏ sự thật, với người chịu ân tất báo như hắn đây, nhất định sẽ tìm cách trả lại ân nghĩa cho Trần Phụng Minh. Nghĩ đến ngày đó cũng liền sẽ không xa lắm đâu.

“Phải rồi! Tụi mày vì cái gì chạy đến nơi này?” Trần Vân Thanh nhìn lại toàn bộ đám người Ngoại Viện đệ tử có mặt tại nơi đây, có chút không hiểu lên tiếng hỏi.

Trần Phụng Minh có mặt tại nơi đây diệt đi Hắc Địa Xà hắn liền có thể hiểu được, đám người Trần Hành này theo lý giờ này vẫn còn tại bên trong xa Đại Mộc Lâm khu ngon giấc cùng tu hành mới đúng, bọn chúng chạy ra nơi này cả để mà làm gì? Cũng là quá mức đông đủ một chút.

“Vân Thanh sư huynh! Chúng tôi là vì bị một con Hắc Địa Xà khác tại Đại Mộc Lâm khu đánh thức, sau đó đuổi theo Phụng Minh Trưởng Lão đến nơi này...!” Trần Hành cũng là thuật sơ qua một chút chuyện cho Trần Vân Thanh hiểu.

Hắc Địa Xà xưa nay luôn đi cùng một đôi, một con trống cùng một con mái, cả hai con lần này đều tấn công vào Đại Mộc Lâm khu bọn họ, con mà đuổi theo Trần Vân Thanh chính là một con trống, bên trong Đại Mộc Lâm khu chính là một con mái. Đáng nói là con mái kia xuất hiện ngay tại bên trong, mà không phải tại bên ngoài cổng như là con trống nơi đây.

Hành động của nó cũng là tạo ra chấn động rất là lớn, đánh thức tất cả mọi người, tạo ra một cái khủng hoảng rất lớn, sau khi nó đem hơn ba người cấp nuốt, bọn họ cũng là không biết làm thế nào thoát chết thì Trần Phụng Minh vị Trưởng Lão này xuất hiện ra tay trấn áp.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.