Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2105: Khoảng cách năm ánh sáng (34)




Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Liên minh không tìm thấy Sơ Tranh và Uất Thì, sau kinh hồn táng đảm một thời gian ngắn, phát hiện bọn họ còn không hoảng, đối phương ngược lại có chút luống cuống.

Liên minh cũng không ngốc, biết chuyện có điểm kỳ quái, bắt đầu kéo dài thời gian.

Kỳ hạn sau cùng đến, cũng chưa từng xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn.

Sơ Tranh nghe xong Trần Xuyên báo cáo, đáy lòng không còn gì để nói.

Cho nên làm trận thế lớn như vậy chỉ để phô trương thanh thế? Nhảy ra để phụ trách tấu hài sao?

Lại qua một thời gian nữa, liên minh bên kia có tiến triển mới, bọn họ phát hiện đối phương căn bản không có cách nào đến chỗ bọn họ, những hình ảnh kia đều giống như chiết xạ ra.

Chuyện này cũng không chênh lệch nhiều so với suy đoán của Sơ Tranh.

Nếu như đối phương thật sự có thể vận dụng nhiều võ lực như vậy, thì chỉ gửi mỗi hình ảnh tới làm gì?

Trực tiếp đặt đại quân ở bên ngoài Đế Đô Tinh không phải càng có sức thuyết phục hơn sao.

Lúc trước liên minh bắt Uất Thì có lẽ chỉ là dự định vào giây phút cuối cùng mới giao người ra, nhưng trong lúc này, bọn họ nhất định sẽ nghiên cứu xem trên người Uất Thì có thứ gì đáng giá cho đối phương ngấp nghé.

Nói không chừng dưới sai sót ngẫu nhiên, ngược lại làm cho đối phương đạt được âm mưu.

Sơ Tranh mang Uất Thì chạy trốn, làm tăng tốc nhanh cả tiến trình của mọi chuyện.

-

Lộ gia.

Sau khi Lộ Triệu Niên trúng độc từ lần trước, vẫn luôn nằm trên giường tĩnh dưỡng, không có nhiều thời gian tỉnh lại.

Vất vả lắm mới tỉnh lại, liền nghe nói Sơ Tranh mang Uất Thì chạy trốn, bây giờ bị truy nã toàn tinh tế.

Lộ Triệu Niên xém chút thở không nổi.

Lúc trước y đã nghe nói Sơ Tranh và Uất Thì kia rất thân cận.

Nhưng cô hoàn toàn không chịu gặp mình, Lộ Triệu Niên cũng không có cách nào.

"Triệu Niên." Bà Lộ đau lòng cầm tay con trai mình: "Con nghỉ ngơi thật tốt, đừng kích động."

Lộ Triệu Niên suy yếu hỏi: "Bắt được người hạ độc chưa?"

"Bắt được rồi." Bà Lộ vội vàng nói: "Nhưng kẻ sai khiến sau màn vẫn chưa bắt được."

Lộ Triệu Niên buông nắm đấm đang siết chặt ra: "Có phải cùng một bọn với đám người lần trước tập kích con không?"

Kẻ sai khiến sau màn của vụ diễn luyện thực địa lần trước bây giờ vẫn còn chưa bắt được.

Bà Lộ cau mày: "Chắc là thế."

Mặc dù không bắt được kẻ sai khiến sau màn, nhưng Lộ gia có đối tượng hoài nghi, chắc chắn là người bất hòa với quân đoàn thứ nhất làm ra.

"Đều tại cha con, cũng không biết đắc tội với những ai ở bên ngoài, bây giờ người chịu tội lại là con." Hốc mắt bà Lộ hơi đỏ lên: "Đáng thương cho con."

"Mẹ, con không sao."

Lộ Triệu Niên an ủi bà Lộ hai câu.

Cuối cùng, Lộ Triệu Niên thăm dò hỏi: "Hôn lễ..."

Bà Lộ nói đến đây là thấy tức: "Hôn lễ đã hủy bỏ. Lúc trước kẻ nháo muốn kết hôn chính là bọn họ, bây giờ muốn hủy bỏ cũng là bọn họ, người Lương gia đúng là một đám..."

Bà Lộ xuất thân tiểu thư khuê các, những lời mắng người bây giờ không nói ra miệng được.

"Thấy con nằm trên giường bất tỉnh lâu như vậy, còn tưởng rằng con không tỉnh lại được nữa, nên bọn họ muốn hủy hôn."

"Lúc trước Lương Niệm kia..."

"Mẹ, chuyện quá khứ đừng nói nữa."

Lộ Triệu Niên cắt ngang lời bà Lộ.

Lúc trước y tiếp nhận Lương Niệm, không phải vì cô ta là chị gái của Sơ Tranh, mà chẳng qua là vì cô ta tính toán mình.

Nhưng nếu như chuyện này náo ra, thì sẽ không tốt cho cả y và nhà họ Lộ.

Bà Lộ vỗ vỗ bả vai Lộ Triệu Niên: "Cũng may mắn hôn lễ này còn chưa hoàn thành, hai lần đều không thể thành hôn, đây là ý trời."

Đáy lòng bà Lộ hết sức tức giận, lúc trước nếu như không phải Lương gia ỷ vào chuyện người thân của "anh hùng liên minh", các chính sách đều sẽ nghiêng về phía bọn họ, nếu như Lộ gia động thủ, sẽ gây phiền toái cho mình, thì Lộ gia sao có thể nhả ra để Lộ Triệu Niên cưới Lương Niệm kia.

Hủy bỏ hôn lễ, kỳ thật Lộ gia và Lương gia đều bị chỉ chỉ trỏ trỏ.

Nhưng qua một thời gian nữa sẽ bị những tin tức khác lấn đi.

Không có vấn đề quá lớn, mọi người cũng sẽ không nghị luận quá lâu.

Lộ Triệu Niên tu dưỡng một thời gian, thân thể chuyển biến tốt đẹp lên, đã có thể về căn cứ làm việc.

"Có tin tức của Lương Sơ Tranh không?" Chuyện đầu tiên khi Lộ Triệu Niên về căn cứ, chính là hỏi thăm Sơ Tranh.

"Tạm thời không có..."

Ngay từ đầu bọn họ còn có thể lần theo dấu vết có được một chút tung tích, sau đó thì hoàn toàn không tra được.

Bọn họ đã mất đi tin tức của cô một thời gian rất dài.

Lộ Triệu Niên nhíu mày, căn dặn đối phương: "Có tin tức gì lập tức báo cho tôi biết."

"Vâng, đôn đốc Lộ."

Lộ Triệu Niên muốn liên minh hủy bỏ lệnh truy nã Sơ Tranh, nhưng liên minh cảm thấy Sơ Tranh mang Uất Thì đi dưới tình huống như vậy, là hành vi cực kỳ ác liệt.

Lỡ như những người kia đến thật, thì có phải bây giờ bọn họ đã lâm vào chiến tranh rồi không?

Liên minh đã quyết định hủy bỏ tất cả vinh quang và chức vị của Sơ Tranh.

Quân đoàn thứ hai bên kia không có biểu thị gì, cũng không biết là tán đồng với quyết định sau cùng của liên minh, hay là cảm thấy bọn họ nói cũng không có tác dụng gì, cho nên giữ yên lặng.

Một mình Lộ Triệu Niên có thể có năng lực lớn đến bao nhiêu? Y không thể thay đổi kết cục này.

-

Tình huống của Lương gia thì không tốt như vậy.

Nhận được tin tức Sơ Tranh rời khỏi Đế Đô Tinh, ông Lương ngay lập tức tuyên bố mình và Sơ Tranh không có bất kỳ quan hệ nào.

Vốn là làm sáng tỏ ông ta và Sơ Tranh không có quan hệ.

Nhưng lúc trước bọn họ chỉ trích Sơ Tranh không để ý đến Lương gia, không để ý đến ân dưỡng dục...

Bây giờ vừa xảy ra chuyện, bọn họ đã chạy ra làm sáng tỏ quan hệ, vả vào mặt không ít người từng nói chuyện giúp bọn họ.

Lương gia ngược lại bị không ít người khiển trách.

[ Lương gia có biết xấu hổ không? Lúc người ta tốt đẹp thì hận không thể lột một tầng da của người ta cơ, bây giờ xảy ra vấn đề rồi, lập tức phủi sạch quan hệ. ]

[ Tôi chưa từng thấy loại người thân nào như thế này, lúc trước sao lại cảm thấy Lương Sơ Tranh không đúng chứ? ]

[ Thật là buồn nôn! ]

[ Tôi đã nói Lương gia không phải thứ tốt lành gì, mấy người cứ không tin cơ, lúc trước chỉ trích người ta như vậy, bây giờ vả mặt có đau không! ]

Ông Lương nhìn những ngôn luận trên tinh võng, tức giận đến hai mắt choáng váng.

Liên minh bên kia bây giờ đang truy nã Sơ Tranh, nếu ông ta không làm như vậy thì Lương gia cũng sẽ bị liên luỵ.

Những người này thì biết cái gì.

Chuyện không xảy ra trên người bọn họ.

Đứng nói chuyện không đau eo mà.

Mà Lương Niệm hủy bỏ hôn lễ, cũng là ông bà Lương làm chủ, Lương Niệm căn bản không muốn, cô ta thích Lộ Triệu Niên, cô ta muốn gả cho Lộ Triệu Niên.

Bây giờ ngày nào Lương Niệm cũng phát cáu trong nhà, bà Lương đau lòng cho con gái, cũng không nhịn được trách cứ ông Lương.

Lương gia có thể nói là gà bay chó chạy, không được yên bình.

Trong lòng ông Lương cũng không chịu nổi.

Tình huống của Lương gia bây giờ gả vào Lộ gia thì có ích gì?

Người ta vốn đã không chào đón bọn họ, chẳng lẽ sẽ còn giúp bọn họ à?

Ông Lương phải cân nhắc cho toàn bộ Lương gia.

Cho nên không bao lâu sau Lương Niệm đã được cho biết, cô ta phải gả cho một người khác.

Ông bà Lương vì lợi ích, có thể giam giữ một đứa con gái lại, bây giờ tất nhiên cũng có thể vì lợi ích, mà dùng Lương Niệm đi đổi lấy lợi ích.

Lương Niệm có muốn hay không cũng không quan trọng, chỉ cần cô ta có thể đổi lấy một chút thời gian cho Lương gia thở dốc.

Lương Niệm đã từng nghĩ là mình được thiên vị.

Bởi vì sau khi Lương Sơ Tranh trở về, cha mẹ cũng đứng về phía cô ta.

Nhưng bây giờ cô ta mới biết được, căn bản không phải như vậy.

Thứ bọn họ quan tâm chính là mặt mũi, là lợi ích...

Bây giờ mất hết mặt mũi, vậy thì cũng chỉ còn lại có lợi ích.

Cô ta tự cho là thiên vị, lúc này nó trở thành một thanh kiếm sắc bén, tàn ác đâm xuyên qua cô ta, làm cho cô ta trông thấy chân tướng đẫm máu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.