Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1613: Vấn tiên hoàng tuyền (xong)




Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Chuyện nhà tang lễ, giao cho Tạ Thời và Mai Cơ đi xem, Bao lỗi kia là trọng điểm, tốt nhất có thể bắt được người.

Nhà tang lễ mở cửa bình thường, không có bất kỳ chỗ khả nghi nào.

Những thứ phía dưới cũng bởi vì vụ nổ mà bị đốt sạch rồi.

Mà Bao Lỗi...

Người này bây giờ căn bản không điều tra ra được là đang ở đâu.

Mọi chuyện giống như tiến vào ngõ cụt...

Sơ Tranh bớt chút thời gian đến trang viên Tinh Gia làm việc, xác định không có việc gì, vui sướng thả cho mình nghỉ ngơi, tan làm sớm.

Hồ Thạc: "..."

Ngài còn nhớ rõ mình từng nói gì không?

Rốt cuộc ai là người thuê hả!

-

Sơ Tranh đợi trong cửa hàng của mình, cũng không phải không làm chuyện gì cả.

Cô xem qua toàn bộ sinh vật không biết trong kho số liệu một lần, xách ra một số con có năng lực đặc thù, cẩn thận sàng lọc một lần.

Cuối cùng để lại hai phần hồ sơ.

Số hiệu của sinh vật không biết: S·E32

Tên của sinh vật không biết: Không

Cấp bậc: 15

Linh trị dao động: 8 500

Năng lực sinh tồn: Mạnh

Năng lực đặc thù: Dựng lại

...

Sinh vật không biết đã diệt sạch.

Trên tư liệu nhiều thêm một cái năng lực đặc thù, chứng minh năng lực này rất đáng chú ý.

Không có ghi chú.

Phần thứ hai là một loại đặc biệt.

...

Số hiệu của sinh vật không biết: K·88

Tên của sinh vật không biết: Không

Cấp bậc: 8

Linh trị dao động: 700

Năng lực sinh tồn: Yếu

Năng lực đặc thù: Phân tách (còn nghi vấn)

Vẫn không có ghi chú, một con cấp S, sinh vật không biết có cấp bậc cao nhất.

Một con có năng lực đặc thù là phân tách, cấp bậc mặc dù không cao, năng lực lại là phân tách... Ừm, mặc dù tạm thời vẫn còn nghi vấn, hiển nhiên người ghi chép cũng không chắc chắn lắm về năng lực của nó.

Sơ Tranh đau đầu bóp mi tâm.

Cô phải biết rốt cuộc là nguyên nhân gì, mà có thể làm cho sau khi những sinh vật không biết kia sống nhờ trong thi thể, có thể giống y như sống nhờ bình thường.

"Chủ nhân, ngài có nghĩ tới không, có lẽ có loại năng lực giống như giữ tươi?" Người máy tản bộ ở trên bàn: "Giống như giữ cho hoa quả tươi vậy đó."

"Có năng lực như thế?" Trong hồ sơ hình như không có mà?

Người máy: "Sinh vật không biết nhiều như vậy, nói không chừng có thì sao?"

Sơ Tranh cảm thấy người máy nói rất có đạo lý, có lẽ cô nghĩ quá phức tạp rồi.

Người ta chỉ cần giữ cho tươi là được rồi mà!

Giữ tươi không được còn có thể chống phân huỷ mà!

"Nha đầu."

Liễu Trọng đứng ở cửa ra vào, đang nhìn vào bên trong.

Hai ngày nay Liễu Trọng vẫn đang nghỉ ngơi, có lẽ bây giờ đã gần như khỏi hẳn.

"Vào đi."

Lúc này Liễu Trọng mới vào cửa: "Chú nói với cháu chút chuyện."

Sơ Tranh ra hiệu ông ngồi xuống: "Chuyện gì."

"Chú đã sang nhà tang lễ bên kia xem, gặp Tô Đề Nguyệt của cục quản lý sinh vật không biết, Tô Đề Nguyệt nói tìm được không ít thi thể ở bên trong."

"Thi thể?"

"Đều là nhân viên công tác ở nhà tang lễ."

Sơ Tranh: "..."

Lúc vụ nổ xảy ra đã là ban đêm, sao nhân viên công tác lại ở bên trong?

Hơn nữa khi cô đi vào, cũng không phát giác được bên trong có người.

"Chú lấy được một phần báo cáo, cháu xem xem." Liễu Trọng rút từ trong tay áo ra một tờ văn kiện.

Văn kiện là báo cáo kiểm tra thi thể do cục quản lý sinh vật không biết làm ra, cũng không biết Liễu Trọng lấy ở đâu.

Báo cáo kiểm tra thi thể biểu hiện, thời gian tử vong của những người này ít nhất là một tháng trở lên...

Một tháng trở lên?

Sau khi vụ nổ diễn ra, thi thể của toàn bộ nhân viên bên trong nhà tang lễ được tìm ra, không có một ai còn sống.

Còn có mấy người mất tích, trong đó bao gồm cả Bao Lỗi.

Liễu Trọng phát sầu: "Nha đầu, cháu cảm thấy rốt cuộc chúng nó muốn làm gì?"

Đầu tiên là Vấn Tiên Lộ, bây giờ lại là nhà tang lễ.

Kế tiếp sẽ còn xảy ra chuyện gì nữa?

Đối phương trốn ở phía sau, bây giờ bọn họ hoàn toàn luống cuống.

Sơ Tranh nhìn một lúc, trầm giọng nói: "Nói với những người khác ra ngoài cẩn thận, đừng dâng mạng."

Liễu Trọng gật đầu: "Vậy bên này có cần tạm dừng mở cửa trước không?"

Sơ Tranh cẩn thận suy nghĩ một phen: "Tạm thời không cần, nếu quả thật đối phương có thực lực ra tay, thì đã sớm trực tiếp đánh tới, bảo mọi người cẩn thận là được."

Liễu Trọng suy nghĩ một lát, có lẽ cũng cảm thấy không quá thỏa đáng.

Nếu như Vấn Tiên Lộ đột nhiên đóng cửa, tất sẽ tạo nên càng nhiều phiền phức hơn.

Liễu Trọng thương lượng cụ thể với Sơ Tranh, rất nhanh liền truyền tin tức đến từng người trong Vấn Tiên Lộ.

-

Kẻ làm chủ phía sau ẩn náu cực sâu, sau chuyện nhà tang lễ, tất cả giống như hoàn toàn yên tĩnh lại, không còn bất cứ động tĩnh dị thường nào.

Liên tiếp hai ngày Sơ Tranh đều đến trang viên Tinh Gia, Hồ Thạc có chút ngoài ý muốn vì cô chăm chỉ như thế.

Tinh gia bên này cũng rất yên tĩnh, chưa từng xuất hiện tình huống sinh vật không biết muốn hại Tinh Tuyệt.

Hôm nay Sơ Tranh vừa tới trang viên, liền thấy mấy chiếc xe ngừng ở cửa ra vào, mấy người đang nói gì đó với Hồ Thạc.

"Tiên sinh tạm thời không rảnh gặp các anh, có chuyện gì, đến công ty rồi nói." Hồ Thạc ngăn cản bọn họ, sắc mặt tái xanh.

"Nói gì? Đã bao nhiêu ngày chúng tôi không gặp được Tinh tổng rồi?"

"Nếu Tinh tổng ở trong trang viên, vậy thì để chúng tôi gặp một chút."

"Tiên sinh không ở đây..." Hồ Thạc đối mặt với nhiều người như vậy, giọng nói cũng hoàn toàn không áp được bọn họ.

"Tinh tổng không ở đây, vậy anh chạy đến đây gì?"

"Đúng, hôm nay nhất định phải cho chúng tôi gặp Tinh tổng."

Hồ Thạc bị xô đẩy đến nổi giận, hắn trầm mặt xuống: "Các anh gây chuyện đủ chưa?"

Hồ Thạc là người đứng đầu bên cạnh Tinh Tuyệt, khi hắn giận lên, khí chất quanh thân đều biến đổi, tràng diện hỗn loạn an tĩnh lại trong lúc đó.

Sơ Tranh nhìn Hồ Thạc ở bên kia nói bừa, làm cho những người kia kinh hoàng.

Đám người kia mặc dù không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn lên xe rời đi.

Bọn người đi rồi, Sơ Tranh chậm rãi đi qua: "Chuyện gì thế?"

"Sơ Tranh tiểu thư." Hồ Thạc lau mồ hôi lạnh một cái: "Khăng khăng đòi gặp tiên sinh, bây giờ làm sao mà gặp được, cũng không biết là ai khuyến khích."

Thời gian dài như vậy trôi qua, tiên sinh cũng không có ý tứ tỉnh lại.

Bình thường thả tin tức giả chỉ có thể lừa gạt người bên ngoài, người trong công ty đều không thấy Tinh Tuyệt, tình huống này Hồ Thạc cũng đã đoán trước.

Chỉ là không nghĩ tới lại nhanh như vậy...

"Hắn còn có thể tỉnh lại không?"

"Chuyện này..." Hắn làm sao có thể nói chuẩn xác được. Hồ Thạc thở dài: "Đoàn đội bên kia đang gấp rút phá giải, tạm thời vẫn không có cách khác."

Sơ Tranh hỏi: "Không thể tỉnh lại thì làm sao bây giờ?"

Hồ Thạc: "..."

Hắn làm sao biết nên làm sao, bây giờ hắn cũng muốn điên rồi.

Hồ Thạc đi theo Sơ Tranh vào gian phòng của Tinh Tuyệt xem tình hình, bây giờ hắn mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ, khoảng thời gian này tóc cũng rụng gần hết một nửa rồi.

"Các anh phá giải trò chơi là có thể đánh thức hắn?" Nếu mà cứ hôn mê mãi, nhiệm vụ này của ta lúc nào mới xong? Thua thiệt lớn!! Không được, phải nghĩ biện pháp tăng giá.

Hồ Thạc: "Tiên sinh có thể tự mình ra ngoài đương nhiên là tốt nhất, nếu như không ra được, thì chỉ có thể phái người vào."

Sơ Tranh: "Làm sao phái người?"

Hồ Thạc: "Khoang trò chơi."

Sơ Tranh nhìn khoang trò chơi một chút, từ chối cho ý kiến.

Chuyện này chỉ sợ không đơn giản như vậy...

Lúc đầu là một chuyện rất thú vị, nhưng liên lụy đến Vấn Tiên Lộ thì chính là phiền toái.

Sơ Tranh xuyên qua cửa khoang trò chơi mơ hồ, nhìn bóng người mơ hồ bên trong.

Người cô muốn tìm... Rốt cuộc có phải là hắn hay không!

Mẹ nó anh chít lên một tiếng coi!

Chít là không thể nào chít.

Sơ Tranh tan tầm trở về, vừa nhét người giấy chạy loạn vào trong ngăn tủ, Vương bát đản liền bảo cô chuẩn bị truyền tống.

Sơ Tranh: "..."

Ta vừa tan tầm!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.