Siêu Cấp Gen

Chương 788: Cưỡng ép buông xuống




Cưỡng ép buông xuống

Cưỡng ép buông xuống

Tiểu Ảnh mặc dù có thân phận đặc thù, thế nhưng cuối cùng vẫn đã dung hợp tinh thần lực cùng với Trần Phong, cho nên vào thời điểm Trần Phong quyết định triệu hồi, nó nhất định cũng phải trở về!

Mà bây giờ...nó thế mà có thể chống cự được ý niệm của Trần Phong! Hiển nhiên, đúng như lời mà Linh nói, nó đang lo lắng khi trở lại sẽ làm liên luỵ đến Trần Phong.

"Đáng chết." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu, năng lượng của vị Yêu tộc cấp S quá mức mạnh mẽ, nếu như không nhanh chóng thu hồi Tiểu Ảnh về, nó rất có thể sẽ xảy ra chuyện, coi như không chết, ý chí cũng sẽ bị xoá đi triệt để!

Đối với một sinh vật đặc thù như Tiểu Ảnh mà nói...ý thức bị xoá đi, thì tương đương với tử vong.

"TRỞ VỀ!" Trần Phong nói ra từng chữ.

Oanh! Ý chí thuộc về cấp S buông xuống! Trần Phong dùng ý chí bá đạo cưỡng ép thu hồi Tiểu Ảnh.

Mà theo việc Tiểu Ảnh trở về, cỗ lực lượng đặc thù của vị Yêu tộc cấp S đang quấn quanh thân thể của Tiểu Ảnh, tiến vào bên trong ý chí của Trần Phong, mang đến lực công phá kinh khủng!

"Tới đi." Trần Phong lộ ra vẻ mặt kiên nghị, đồng dạng là cấp S, cho dù lão tử đánh không lại ngươi, chẳng lẽ không đánh bại được năng lượng của ngươi?

Oanh! Ánh sáng màu đỏ tuôn ra, Trần Phong cố gắng cưỡng ép luyện hoá cỗ năng lượng này, nhưng mà, trình độ kinh khủng của cỗ năng lượng này, đã vượt xa sự tưởng tượng của hắn, dùng lực lượng của hắn, căn bản là không có cách nào rung chuyển. Cho dù là cấp S cũng không được!

Oanh! Ánh sáng màu đỏ đang tiến thẳng vào.

Trần Phong thôi động tất cả lực lượng để chống cự, từ một khắc quyết định triệu hồi Tiểu Ảnh, hắn liền chuẩn bị kỹ càng!

Dùng tất cả lực lượng mạnh mẽ của hắn bây giờ để chống đỡ, chưa chắc đã không thể chống chọi, lực lượng của hắn mặc dù không có mạnh mẽ như đạo ánh sáng màu đỏ, thế nhưng mà thắng ở chỗ có số lượng nhiều.

"Tới đi." Trần Phong gầm lên giận dữ.

Oanh! Hai cỗ lực lượng va chạm với nhau, Trần Phong cảm giác được thân thể đang bị xé rách. Cỗ lực lượng kia cũng không tính là quá đáng sợ, thế nhưng mà hai loại lực lượng cấp S giao phong ở trong người, thân thể của hắn căn bản là không có cách nào tiếp nhận, bắt đầu không ngừng nổ tung!

Sụp đổ! Máu tươi bắn tung tóe, thân thể của Trần Phong đang không ngừng sụp đổ cùng với gây dựng lại.

"Ta có thể chống đỡ!" Trần Phong cắn răng.

Mà đúng vào lúc này, hắn mơ hồ nghe được một tiếng thở dài, có một âm thanh quen thuộc mà xa lạ vang lên, có một cỗ lực lượng cường đại bỗng nhiên tuôn ra.

Oanh! Ánh sáng nổ tung, một cỗ lực lượng mạnh mẽ buông xuống trong thức hải của Trần Phong! Bộ dáng quen thuộc…quần áo quen thuộc.

"Trần! Phong!" Minh Nguyệt dùng áo choàng tắm quấn quanh cơ thể, phẫn nộ chỉ vào Trần Phong nói: "Các ngươi nhất định phải vào thời điểm bản cô nương đang tắm rửa, gặp phải nguy hiểm có đúng hay không?!"

Trần Phong: "..."

Oanh! Ánh sáng màu đỏ tuôn ra, thấy Minh Nguyệt xuất hiện, nó lập tức vọt tới.

"Muốn chết!" Minh Nguyệt phẫn nộ đang không có chỗ phát tiết, liền bắt lấy đường ánh sáng màu đỏ này đập cho một trận tê người, sau khi đánh cho đạo ánh sáng màu đỏ này ra bã mới đưa cho Tiểu Ảnh.

"Loại lực lượng này..." Minh Nguyệt nhíu mày.

Nàng nhớ kỹ đối thủ trước kia của Trần Phong đều là cấp B, cấp A, hiện tại làm sao mà ngay cả loại lực lượng cấp bậc này đều có? Hai người này đến cùng đang làm cái gì?

"Hai tên gia hoả các người đến cùng đang làm gì?" Minh Nguyệt đang muốn nói cái gì, thân ảnh bỗng nhiên lấp lóe mấy lần.

"Quả nhiên...cưỡng ép buông xuống nơi đây đã tiêu hao quá nhiều năng lượng hay sao?"

"Trần Phong!"

"Bảo vệ tốt Tiểu Ảnh."

"Cái địa phương quỷ quái này... hạn chế... có một chút không đúng... khó trách vì sao ta lại cảm giác được nguy hiểm..."

Xoạt! Thân ảnh của Minh Nguyệt hoàn toàn biến mất.

Mà Tiểu Ảnh thì đã thôn phệ xong cỗ năng lượng cấp S, bụng trở nên tròn vo, cực kỳ giống với một quả bóng da, ngủ thiếp đi. Nuốt chửng nhiều năng lượng đặc thù như vậy, không biết đối với nó mà nói là tốt hay xấu.

Đi rồi sao? Trần Phong hơi híp tròng mắt.

Hắn luôn có cảm giác chỗ nào đó không đúng lắm, thời cơ mà Minh Nguyệt xuất hiện quá xảo diệu!

Loại tình huống này, chỉ có vào lúc Trần Phong nghiêm túc tính toán, đồng thời tiêu hao hàng loạt giá trị may mắn để triệu hoán Minh Nguyệt, Minh Nguyệt mới có thể vừa vặn xuất hiện ở đây!

Mà vừa rồi...Minh Nguyệt không có một chút dấu hiệu nào xuất hiện!

Dựa theo lời giải thích của nàng, dường như là cảm thấy mối nguy hiểm?

Thế nhưng mà Trần Phong đã nghe nàng nói qua, thế giới cách xa như vậy, nàng không có cách nào cảm giác được, cho nên, nàng đến cùng đã làm thế nào phát hiện ra chuyện bọn hắn gặp nguy hiểm? Điểm này rất kỳ quái.

Hơn nữa, Trần Phong mới vừa cảm giác được một cỗ lực lượng quen thuộc.

May mắn! Hắn nhìn về phía trong cơ thể, Quầng sáng may mắn vẫn còn đang thăng cấp, hoàn toàn tĩnh mịch.

Ảo giác sao? Tuyệt đối không thể! Vậy rốt cuộc là nguyên nhân gì? Hoặc nói là, lần này đơn thuần chỉ là vận khí tốt? Minh Nguyệt bởi vì một số chuyện nào đó, đúng lúc cảm nhận được cỗ khí tức này, cho nên mới xuất hiện? Thế nhưng mà rõ ràng nàng đang tắm...

"Linh, ngươi có cảm nhận được cái gì hay không?" Trần Phong đột nhiên hỏi.

"Không có." Linh lắc đầu, rất kỳ quái hỏi: "Sao thế?"

"Dường như có lực lượng may mắn." Trần Phong suy nghĩ một chút rồi nói: "Bằng không thì sẽ không có khả năng trùng hợp như vậy."

"Hẳn là sẽ không." Linh cũng là rất là nghi hoặc nói: "Nếu có lực lượng may mắn, ta nhất định sẽ có thể cảm nhận được, đương nhiên, nếu như là chuyện trùng hợp, ta sẽ không có cách nào cảm ứng."

"Thật sao?" Trần Phong giống như có điều suy nghĩ.

Nói như vậy, lần này thật sự chỉ là trùng hợp đơn thuần? Vào thời khắc mấu chốt như vậy, Trần Phong nhíu mày.

Tiểu Ảnh...Minh Nguyệt...trùng hợp...Trần Phong chìm vào trong sự suy tư.

"Trần Phong!" Từng tiếng kinh hô đưa hắn trở về hiện thực.

Trần Phong mở to mắt, lúc này mới phát hiện ra mấy người Hội trưởng đang chăm chú nhìn hắn, rất là lo lắng.

Tiểu Ảnh một mực ở vào trạng thái hư ảo, bọn hắn căn bản là nhìn không thấy, chỉ là trên người Trần Phong mới vừa rồi bỗng nhiên bắn ra máu tươi đã hù dọa bọn hắn.

"Không có việc gì." Trần Phong lắc đầu: "Có thể là do quá khẩn trương, có một chút đột phá nhỏ."

"Đột phá nhỏ?" Lý Lôi lộ ra vẻ mặt ngu si nhìn Trần Phong.

Đột phá? Nguyên lai nhà ngươi vào lúc đột phá thân thể sẽ vừa sụp đổ vừa bắn máu tươi ra ngoài? Lượng máu vừa rồi mà ngươi phun ra ngoài, ngay cả trâu bò cũng chịu không nổi đấy?! Lừa ai đó!

"Không có việc gì." Trần Phong cười cười: "Bất quá ta đã phát hiện ra vị trí của gã kia."

"Ồ?" Đôi mắt của mọi người sáng lên.

Trần Phong yên lặng thông qua màn sáng đem tọa độ truyền cho mọi người, đám người giống như có điều suy nghĩ, xem ra là do Trần Phong bởi vì tìm được cái vị trí này cho nên mới bị cắn trả sao...

Đám người chậm rãi tiến lên, chờ đợi cơ hội.

Mà đúng vào lúc này, Thiên Vũ Lê Minh một mực nhắm mắt bỗng nhiên mở hai mắt ra nói: "Tới rồi."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.