Siêu Cấp Gen

Chương 572: Boss ra tay




Boss ra tay

Boss ra tay

"Nước mưa không có hại cho thân thể." Ánh mắt của người này lấp lóe, sau khi nhìn qua hàng ngàn hàng vạn người liền cho ra kết luận.

"Ừm..." Mũi của một người khác hơi hơi động đậy, rất lâu sau mới mở miệng: "Không có mùi đặc thù, vô hại."

"Không có tính chất ăn mòn." Lại một người đưa ra phán đoán.

Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, cường giả của Gen Công Hội đã phân tích ra rõ ràng, vô luận từ phương diện nào mà nói, đây đều là nước mưa bình thường, giống như nước mưa bình thường, gần như không có bất kỳ sự khác biệt nào! Nếu như nhất định phải nói tới chỗ đặc thù của nó, thì chính là màu đen của nước mưa!

Thế nhưng mà...nếu như chỉ là nước mưa đơn thuần, lồng phòng ngự vì sao lại khởi động?

Xoạt! Nước mưa tí tách rơi xuống, nước mưa màu đen, khiến cho bầu trời càng trở nên khủng bố hơn, khi tức o ép từ bầu trời tản ra, khiến cho người ta cảm thấy một cỗ đè ép từ trong đáy lòng.

"Đến cùng đã phát sinh chuyện gì?" Đám người cảm thấy bất an.

Có lẽ, đây là điềm báo cho chuyện gì đó sắp phát sinh?

"Chẳng lẽ lại là âm mưu của tổ chức thần bí?" Có người hỏi.

"Không, không phải."

"Hết thảy những vị trí có phân bộ của Gen Công Hội, đều xuất hiện cơn mưa này."

"Hết thảy?"

Đám người cảm thấy kinh hãi.

Phải biết rằng, phân bộ của Gen Công Hội gần như trải rộng toàn cầu, ở những địa phương mà nhân loại hiện nay có thể điều tra, gần như đều có phân bộ của Gen Công Hội! Đây chẳng phải nói là, hiện tại ở chỗ nào cũng có mưa màu đen?!

"Chờ một chút."

"Có người vẫn còn đang ở những khu vực không biết thăm dò hay sao? Nếu như có thể liên hệ với bọn họ."

"Có thể."

"Bảo bọn họ báo cáo tình huống ở bên đó về."

"Ừm."

Có người lập tức liên hệ, rất nhanh, đã được bên kia phản hồi về, trời đang mưa, mưa nhỏ màu đen.

Đám người liếc nhau, đều có cảm giác ớn lạnh.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Đám người càng ngày càng cảm thấy lo lắng.

Toàn bộ thế giới dường như trong nháy mắt rơi vào trong bóng tối, nước mưa màu đen khó lường, phòng ngự năng lượng không hiểu sao lại khởi động, dường như có một sự tình đáng sợ nào đó đang phát sinh.

Bên trong Gen Công Hội, có một người ngắm nhìn bầu trời, tự lẩm bẩm: "Hi vọng không phải là sự kiện mà ta lo lắng kia..."

"Dù sao thì...vẫn còn thời gian."

**

Tại khu vực không biết, Trần Phong mang theo đội ngũ dã nhân xuất hiện.

"Ha ha, chạy thoát rồi!" Trần Phong vui mừng.

Quá mệt mỏi! Mặc dù biết Quầng sáng may mắn rất mạnh, thế nhưng lần này vẫn như cũ mang đến cho hắn sự vui mừng, nguyên lai là chỉ cần có đủ giá trị may mắn, là sẽ có khả năng vô địch!

Bất quá...Trần Phong nhìn về phía Quầng sáng may mắn, Quầng sáng may mắn đã sắp thăng cấp hoàn tất, loại thời khắc trang bức này, về sau chỉ sợ là không có cơ hội nhìn thấy nữa! Bất quá, giá trị may mắn trong Linh Hải Mộc đều đã được hấp thu, Quầng sáng may mắn thăng cấp, cuộc sống sau này của hắn có lẽ sẽ khá hơn một chút.

Xoạt! Nước mưa hạ xuống, rơi lên trên người của Trần Phong.

"Đây rốt cuộc là cái gì?" Trần Phong ngạc nhiên.

Bầu trời vẫn rất u ám, có một sự tình đáng sợ nào đó dường như đang diễn ra, thế nhưng nước mưa lại thật sự vô hại, ai cũng không biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì, chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi.

Mà Trần Phong...nhiệm vụ lẻn vào tổ chức thần bí lấy Linh Hải Mộc rốt cục cũng đã hoàn thành!

"Cần phải trở về." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu.

Vô luận nước mưa màu đen này là cái gì, vô luận sẽ xảy ra chuyện gì, hắn hiện tại cũng nhất định phải trở về!

Xoạt! Trần Phong cùng với nhóm dã nhân bắt đầu xuất phát.

Chỉ có điều là vào thời điểm bọn hắn vừa mới đi được mấy cây số, ở trên bầu trời u ám, bên trong nước mưa tí tách, có một bóng người bỗng nhiên lóe lên, giống như quỷ ảnh!

"Người nào?" Trần Phong đột nhiên bừng tỉnh.

Xoạt! Bóng người lấp lóe, dần dần ngưng tụ lại, Trần Phong nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.

"Là ngươi." Con mắt của Trần Phong bỗng nhiên nhíu lại.

"Ta đã nói qua, ngươi sẽ chết ở chỗ này." Bóng người kia phá vỡ nước mưa, lấp lóe ánh sáng màu xanh lục quen thuộc, thình lình đúng là Lữ Hồn! Gã vậy mà đến rồi!

"Nguyên bản ta còn cho rằng bọn họ sẽ có thể giết ngươi."

Lữ Hồn cười lạnh: "Xem ra ta vẫn phải tự mình động thủ."

"Nguyên lai là ngươi." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu.

Hắn cảm thấy rất kỳ quái, rõ ràng là hắn đã âm thầm ẩn núp đi vào, làm sao lại bị phát hiện, thế nhưng nếu có tên giả hoả Lữ Hồn này nhìn chằm chằm, vậy thì cũng không có gì là kỳ quái. Dù sao gã cũng là hội viên đá quý...

Đây là một vị cường giả mà trước mắt Trần Phong không có cách nào tưởng tượng được!

Chân thân? Trần Phong cẩn thận nhìn rồi nhẹ nhàng thở ra một hơi, ánh sáng màu xanh lục cũng không quá nồng đậm như lúc trước, giống như chỉ là một cỗ phân thân.

"Ngươi cảm thấy một cỗ phân thân có thể giết được ta?" Trần Phong cười nói.

Lữ Hồn phái phân thân tới giết hắn, cũng không phải là lần đầu tiên nữa rồi?

"Đã đủ." Lữ Hồn bình tĩnh nói: "Bất quá, xét thấy mỗi một lần ngươi đều có thể tìm tới phương pháp đặc thù để chạy trốn, cho nên lần này ta sẽ không cho ngươi thêm bất cứ một cơ hội nào."

"Ừm...bất cứ một cơ hội nào." Lữ Hồn rất nghiêm túc lặp lại một lần.

"Ừm?" Trần Phong ý thức được có điều gì đó không ổn.

Mà đúng vào lúc này.

Xoạt! Bóng đen lấp lóe, ở trong bầu trời u ám, có một bóng người lóe lên, giống như u linh buông xuống, không biết từ khi nào, đã xuất hiện ở sau lưng của Lữ Hồn!

Trần Phong liếc nhìn, vẻ mặt liền đại biến, bởi vì trên mi tâm của đạo thân ảnh kia, lại là một viên kỳ thạch màu đen lấp lánh!

Kim cương đen? Trong lòng của Trần Phong lóe lên một suy nghĩ không rõ.

"Một mực chờ mong gặp mặt ngươi đã lâu." Đạo thân ảnh kia thản nhiên nói, viên kỳ thạch màu đen lấp lánh, chỉ có thể nhìn thấy một vệt bóng đen.

"Ồ?"

"Chúng ta quen biết sao?"

Trần Phong kinh ngạc hỏi.

"Đương nhiên." Trong ngữ khí của đạo thân ảnh màu đen mang theo ý cười kỳ quái: "Ngươi ở trên địa bàn của ta phách lối lâu như vậy, ngươi nói xem ta có nhớ kỹ ngươi hay không?"

"Địa bàn của ngươi..." Trần Phong lặp lại một lần, con mắt đột nhiên trợn to: "Ngươi là thủ lĩnh của tổ chức thần bí!!!"

Xong đời! Trong lòng của Trần Phong phát lạnh, Boss trong truyền thuyết rốt cuộc cũng đã ra tay! Mà phiền toái nhất chính là, vào thời điểm hắn vừa chạy thoát, Quầng sáng may mắn đã thăng cấp hoàn tất, giá trị may mắn của hắn hiện tại đã khôi phục lại như bình thường!

Ừm...Trần Phong liếc nhìn, thăng cấp hoàn tất xong vẫn còn lại 1000 điểm giá trị may mắn, khá tốt! Thế nhưng bằng vào 1000 điểm giá trị may mắn này, nếu như đối mặt với người bình thường, thậm chí là cường giả cấp A đỉnh phong, có lẽ là sẽ có hi vọng sống, thế nhưng nếu như đối mặt với cường giả siêu cấp A!!!

Nhất là hai lão quái vật như vậy! Trần Phong không có một chút phần thắng nào, cho dù có tiêu hao hết 1000 điểm giá trị may mắn, Trần Phong cũng không có khả năng đánh bại bọn hắn!

Lần này, là nguy hiểm thật sự.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.