Siêu Cấp Gen

Chương 553: Ấn ký huyết mạch




Ấn ký huyết mạch

Ấn ký huyết mạch

Thật là quá phận! Ngươi coi như sắp thần hồn câu diệt cũng phải nói một câu khinh bỉ lão tử hay sao?

Trần Phong: "..."

Mà vào lúc này, trong ánh mắt của đám dã nhân đang quỳ cũng tràn ngập sự kính nể, quả nhiên không hổ là bằng hữu của tiên tổ, cũng chỉ có bọn hắn, mới thể hiện ra tính tình thật như vậy đi?

Trong truyền thuyết, vào thời điểm Hùng Đại chết, tiên tổ cũng đã mắng to ba ngày ba đêm, bảo Hùng Đại trở về, cảm xúc cực kỳ không ổn định, cái vị Khổng Bạch này cũng là như thế.

Đương nhiên, dùng trí thông minh của đám dã nhân này, cũng không thể biết được Khổng Bạch lúc này đang thật sự phẫn nộ, bị Ma Kính khinh bỉ còn chưa tính, bây giờ còn bị một vị đường đường là cường giả siêu cấp A khinh bỉ! Sau này hắn phải sống như thế nào! Khổng Bạch khóc không ra nước mắt.

"Nén bi thương." Trần Phong vỗ vỗ bờ vai của hắn, cũng nặng nề thở dài.

- --

Tại khu vực không biết, Trần Phong có một chút đau đầu nhìn bộ lạc trước mắt.

Ừm... làm thế nào mà từ một cuộc thám hiểm trại huấn luyện mới lại biến thành một trò chơi phát triển thế lực rồi.

Thời gian này quá dài, khiến cho hắn ta gần như quên mất, mục tiêu lúc đầu của hắn, chính là khai phá mảnh khu vực này, biến mảnh khu vực này thành một cái trại huấn luyện hợp cách!

"Trại huấn luyện là chuyện không thể nào." Trần Phong suy nghĩ một thoáng.

Hắn không thể giết toàn bộ đám dã nhân mạnh mẽ này, Hùng Nhị đã đem tất cả mọi người giao cho hắn quản lý, đây chính là một cơ duyên to lớn!

Sức chiến đấu của dã nhân không thể nghi ngờ là rất mạnh mẽ, mỗi một người đều có thể so với chiến sĩ cấp B, hơn nữa cường độ miễn dịch năng lượng còn cao hơn hắn, bình thường đều là từ 90% trở lên! Chỉ cần huấn luyện thêm một chút, từng dã nhân đều có thể trở thành chiến sĩ có thực lực kinh khủng, so với gen chiến sĩ hiện tại còn cường đại hơn mấy phần!

Chỉ có điều là...có thể tin được đám dã nhân này hay không?

Trần Phong suy tư, hắn dù sao cũng không phải là dã nhân, không phải tộc ta trong lòng ắt sẽ có suy nghĩ khác, câu nói này cũng không phải là không có đạo lý, Trần Phong cũng không muốn nuôi ra một đám gia hỏa không nghe lời, mà đúng vào lúc này…

Ô...ô...n...g ——Trên mi tâm của hắn lấp lánh một chút hào quang, đó là ấn ký mà Hùng Nhị đưa vào mi tâm của hắn, bình thường đều ẩn giấu ở bên trong, lúc này đã phát động, Trần Phong cảm nhận được cái ấn ký này có thể khống chế được dã nhân!

"Đây là...khống chế huyết mạch?" Trần Phong cảm thấy kinh ngạc.

Hắn đã nghe nói về sự tồn tại của thứ này, ở trong truyền thuyết, có một ít gia tộc mạnh mẽ sẽ thông qua loại phương thức này để khống chế tộc nhân của mình, chỉ cần huyết mạch tương liên, là có thể nắm giữ sinh mạng của tất cả mọi người trong gia tộc!

Cái mà nó khống chế chính là huyết mạch bản nguyên của ngươi! Đối với một ít người mà nói, loại khống chế này có hiệu quả cực kỳ cường đại! Người bị khống chế, đều có được huyết mạch của ngươi, có thể là dòng dõi hoặc là hậu đại của ngươi, chỉ cần độ nồng đậm của huyết thống vượt qua 10%, đều có thể phát huy ra hiệu quả tử vong ngay lập tức!

Không có người nào dám phản kháng! Tăng thêm uy hiếp tình thân, phương thức của loại khống chế này bá đạo tới cực điểm! Trần Phong không nghĩ tới, một mạch dã nhân thế mà cũng dùng loại phương thức này để ngăn chặn hậu hoạn, nói như vậy, chỉ cần có cái ấn ký này, là hắn có thể khống chế tinh anh dã nhân?

Trần Phong suy đoán ở trong lòng, thông qua cảm giác, hắn biết được cái ấn ký này là bản nguyên của Hùng Nhị. Ừm...hết thảy những người có huyết mạch tương quan cùng với Hùng Nhị, hắn đều có thể khống chế!

Hiện tại điều mà Trần Phong mong đợi nhất là, hi vọng huyết mạch mà Hùng Nhị lưu lại, chính là một nhánh quân đội hoàn chỉnh, có thể duy trì trật tự của toàn bộ một mạch dã nhân này! Như thế là tốt nhất, nếu như huyết mạch của Hùng Nhị toàn là dã nhân bình thường hoặc là lưu manh...Trần Phong khống chế bọn hắn thì cũng dùng được cái trứng gì?

"Hi vọng hết thảy đều thuận lợi." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu.

Kích hoạt! Trần Phong chỉ vào hư không, ấn ký của Hùng Nhị tỏa ra ánh sáng chói mắt, có một cái điểm màu đỏ lấp lánh trong hư không, có từng sợi dây màu đỏ tương liên với bọn hắn, giống như là bản đồ sao trời, Trần Phong có khả năng nhìn thấy thông tin và vị trí của những người có cùng huyết mạch.

Xoạt! Rất nhanh Trần Phong liền nhìn thấy hết thảy các điểm đỏ.

Chỉ có điều là vào thời điểm hết thảy điểm đỏ được biểu hiện ra, Trần Phong cẩn thận nhìn qua, cảm giác có một chút không đúng lắm, lại một lần nữa nhìn qua, lại cảm thấy không đúng.

"Cái số lượng này..." Trần Phong hơi nhíu chân mày lại.

Xoạt! Sợi dây màu đỏ đem hết thảy điểm đỏ kết nối! Ấn ký kích hoạt hoàn tất!

Mỗi một cái điểm đỏ đều lập loè ánh sáng, Trần Phong chỉ cần khẽ động tín niệm, là có thể tuỳ thời giết chết đám dã nhân này! Đây chính là lễ vật của Hùng Nhị!

Chỉ là...cái số lượng này... Trần Phong lộ ra vẻ mặt phát mộng.

Xoạt! Điểm đỏ lấp lánh đầy trời, làm cho Trần Phong mù cả mắt, hắn nguyên lai còn tưởng rằng huyết mạch của Hùng Nhị, hẳn là sẽ không quá nhiều, chủ yếu là những dã nhân tinh anh, thế nhưng không nghĩ tới, toàn bộ bộ lạc dã nhân, vậy mà tất cả đều là huyết mạch của Hùng Nhị!

Không sai! Tất cả đều là huyết mạch của Hùng Nhị! Trần Phong cẩn thận quan sát số liệu của đám dã nhân, ừm... bên trong ấn ký đều biểu hiện cùng một dạng.

Nói một cách khác...ở đây, tất cả mọi người, đều có quan hệ huyết mạch cùng với Hùng Nhị! Trần Phong bỗng nhiên nghĩ đến lời nói lúc trước của Hùng Nhị, vào thời điểm hắn trở về chiến tranh đã kết thúc, hắn chỉ có thể liều mạng cứu được vài vị dã nhân bị trọng thương, lưu lại hậu đại, lúc này mới có truyền thừa.

Cho nên... dã nhân bị trọng thương mà hắn nói, toàn bộ đều là nữ? Cho nên nói, chính cái tên này đã tự mình kéo dài một mạch dã nhân?! Thế hệ của hắn thì còn tốt, nhưng đời sau...này, này, chuyện này...

Trần Phong cùng với Khổng Bạch quay mặt lại nhìn nhau.

"Đây chính là bằng vào một người sáng tạo ra cả một cái dân tộc a." Khổng Bạch bùi ngùi mãi không thôi.

"Khó trách vì sao trí lực của một mạch dã nhân càng ngày càng thấp..." Trần Phong cảm thấy vô lực.

Dã nhân làm loạn như vậy sinh sôi ra đời sau tốt mới có quỷ! Nói thật, nếu không phải tố chất bản thân của bọn hắn cực kỳ cường đại, miễn dịch được rất nhiều thứ, đoán chừng một mạch dã nhân đến bây giờ đã hoàn toàn biến thành não tàn...

Hiện tại hết thảy dã nhân đều có nồng độ huyết mạch từ 10% trở lên a! Vô luận là ai, đều là họ hàng gần a! Như vậy thì đời sau sinh sôi ra, trí thông minh làm sao có thể tăng lên?!

"Tổ chức thần bí...ngươi còn muốn trở về hay không?" Khổng Bạch đột nhiên hỏi.

"Muốn." Trần Phong không có một chút do dự nào trả lời.

"Vì cái gì?" Khổng Bạch không hiểu, Trần Phong lúc trước không phải là bởi vì ngoài ý muốn mới ở lại nơi đó hay sao? Hiện tại thật vất vả mới trốn được, tại sao lại phải trở về chịu chết?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.