Siêu Cấp Gen

Chương 541: Phát động chiến tranh




Phát động chiến tranh

Phát động chiến tranh

Mấy người này, ít nhất cũng phải là tồn tại siêu cấp A!

"Ngài cần chúng ta làm chuyện gì?" Trần Phong tận lực để cho ngữ khí của mình trở nên bình tĩnh.

Vị Tổ Thần này không có giết chết bọn hắn, mà cố ý đem bọn hắn triệu tập tới, tất nhiên là có chuyện trọng yếu.

"Trên người của các ngươi có khí tức của tộc ta hết sức mỏng manh. Cũng chỉ có ta mới có thể cảm thụ được, đám Cổ tộc kia càng là không có khả năng, cho nên, ta có một cái nhiệm vụ trọng yếu muốn an bài cho các ngươi." Tổ Thần đáp lời.

"Mời nói." Vẻ mặt của Trần Phong lạnh nhạt.

"Trong Cổ tộc, có một kiện Thần khí, có lực sát thương to lớn, mỗi lần khai chiến, đều có vô số người bởi vì kiện Thần khí này mà ngã xuống, kiện Thần khí kia được đặt tại vị trí trung tâm nhất của Cổ tộc, ta muốn các ngươi lẻn vào Cổ tộc, dùng thân phận của Cổ tộc để sinh tồn, tìm tới cơ hội, phá hư kiện Thần khí kia!" Tổ Thần tản ra sát ý nồng đậm.

Ba người Trần Phong thì cảm thấy kinh hoàng, quả nhiên là loại nhiệm vụ này! Ẩn núp...lẫn vào...dùng loại thân phận này sao? Ba người bọn hắn đều quay đầu lại nhìn nhau. Bọn hắn đi tới nơi truyền thừa cũng chỉ vẻn vẹn muốn thu hoạch được truyền thừa, sau đó đạt được nguồn năng lượng tinh khiết trở lại thời đại gen, chỉ thế mà thôi, nếu như đi đến Cổ tộc...

"Đại khái cần mất bao lâu?" Trần Phong hỏi theo bản năng.

"Mười năm!" Tổ Thần trầm giọng nói: "Ta cho các ngươi mười năm thời gian!"

Xoạt! Ba người Trần Phong cảm thấy phát lạnh.

Mười năm...món ăn cũng đã lạnh! Bọn hắn phải đi đến Cổ tộc ngây ngốc trọn vẹn 10 năm thời gian? Thế nhưng nếu như không đi...không có ai dám cân nhắc cái khả năng này. Cho dù vị Tổ Thần sử dụng ngữ khí hỏi thăm, thế nhưng không thể nghi ngờ chính là, nếu như ba người bọn họ dám cự tuyệt, hậu quả nhất định sẽ hết sức đặc sắc.

"Làm sao bây giờ?" Ba người liếc nhau, cự tuyệt là chuyện không thể nào, thế nhưng nếu tiếp nhận nhiệm vụ...

"Chúng ta có thể đi đến nơi truyền thừa hay không?" Trần Phong bỗng nhiên mở miệng nói: "Thực lực của chúng ta quá yếu, nếu như có thể đi nơi truyền thừa tăng lên một thoáng..."

Xoạt! Hai mắt của Khổng Bạch cùng với Tần Hải cũng tỏa sáng.

Đúng vậy, nếu như có thể sớm tiến vào nơi truyền thừa, bọn hắn đạt được nguồn năng lượng tinh khiết cùng với truyền thừa, liền trực tiếp trở lại thời đại gen, ai sẽ quản ở đây xảy ra chuyện gì?

"Không được." Giọng nói lạnh buốt của Tổ Thần chặt đứt mộng tưởng của bọn hắn.

"Vì cái gì?" Trần Phong hỏi.

"Bởi vì khí tức ở nơi truyền thừa quá mức dày đặc." Tổ Thần suy nghĩ một chút rồi nói: "Dùng thực lực của các ngươi, một khi thu hoạch được truyền thừa, cho dù thực lực sẽ được tăng cường lên trên diện rộng, nhưng đồng dạng cũng sẽ nhiễm phải càng nhiều khí tức của tộc ta!"

"Đến lúc kia...chỉ sợ những người kia ở Cổ tộc cũng sẽ phát hiện ra thân phận của các ngươi! Nhiệm vụ nằm vùng...cũng không thể thực hiện được nữa." Tổ Thần dùng một câu trả lời hoàn mỹ gần như cự tuyệt bọn hắn.

"Nhưng các ngươi cũng không cần phải lo lắng." Tổ Thần cười nói: "Chờ đến khi các ngươi trở về, bản tôn chắc chắn sẽ tự mình mở ra nơi truyền thừa, ban cho các ngươi sức mạnh lớn hơn! Để cho các ngươi trở thành cường giả chân chính!"

Ba người Trần Phong nghe vậy trong lòng chợt phát lạnh.

Cổ tộc...trở về...mười năm?

"Hoặc là, các ngươi không phải là tộc nhân của ta?" Ngữ khí ôn hoà của Tổ Thần bỗng nhiên tràn đầy sát khí.

Mây mù màu trắng không có gì lạ giữa bầu trời, bỗng nhiên biến thành khói đen nồng đậm không ngừng quay cuồng, tản ra lực lượng kinh khủng.

Oanh! Đất trời nổ vang, thanh âm của Tổ Thần đang không ngừng vọng lại.

Đây là uy hiếp! Vào giờ khắc này, hai mắt của Tổ Thần giống như đã biến thành màu tím, trên bầu trời lấp lánh ánh chớp, lúc nào cũng có thể có một loại lực lượng kinh khủng mà kinh người nào đó buông xuống.

"Chúng ta đồng ý." Trần Phong vội vàng nói.

Xoạt! Sương mù đầy trời biến mất.

"Ta chỉ lo lắng là không có cách nào hoàn thành nhiệm vụ." Trần Phong nhẹ nhàng thở ra một hơi, lúc này mới mở miệng giải thích: "Thực lực của ba người chúng ta dù sao thì cũng quá yếu, chuyện trọng yếu như vậy, nếu như thất bại..."

"Không cần phải lo lắng." Tổ Thần từ tốn nói: "Ta sẽ cầu nguyện giúp cho các ngươi."

Xoạt! Tổ Thần chỉ vào hư không, có một chùm ánh sáng lung linh xuất hiện, rơi xuống trên người của ba người Trần Phong.

Đây là, Tổ Thần chúc phúc! Tâm thần của ba người Trần Phong nhất thời trở nên nghiêm nghị, căn cứ theo tư liệu của tiểu cô nương kia, cái Tổ Thần chúc phúc này, phi thường mạnh mẽ!

Tổ Thần chúc phúc: Có khả năng ngăn cản ba lần tổn thương trí mạng!

Nói một cách khác, chỉ cần là đòn công kích trí mạng gây chết người, đều có thể ngăn cản được ba lần, đây là lực lượng cường đại tới từ Tổ Thần, ngay cả lực lượng của Thánh Giả cũng đều có thể ngăn cản! Đương nhiên, chỗ xấu chính là, có cái này, hành động của ba người bọn họ, có thể nói là toàn bộ đều bị Tổ Thần giám sát!

"Có cái này, chí ít là có thể cam đoan tính mạng cho các ngươi." Tổ Thần từ tốn nói.

"Đa tạ Tổ Thần đại nhân." Ba người Trần Phong cười khổ.

Bọn hắn còn có thể nói cái gì? Cho dù là cái gọi là "Tổ Thần chúc phúc" này có cường đại tới đâu, đối với bọn hắn mà nói, cũng giống như là một cỗ xiềng xích to lớn, một mực khống chế bọn hắn!

Nguyên lai còn tưởng rằng cái người gọi là thủ lĩnh dã nhân chỉ là một cường giả cấp A, không ngờ được...lại chính là vị Tổ Thần kia! Lần này...bọn hắn đã thật sự không có đường lui!

Trốn? Vô dụng! Đây là địa bàn của Tổ Thần, đây là thời đại dã nhân, bọn hắn không có đường nào có thể trốn! Muốn phản kháng...phản kháng với vị Tổ Thần này? Bọn hắn còn không muốn chết sớm như vậy.

"Xem ra phải thật sự đi đến Cổ tộc một chuyến." Trần Phong thầm nghĩ.

Chỉ là, vào đúng lúc này.

Oanh! Trên bầu trời nổ ầm ầm một tiếng, từng chùm ánh sáng kinh khủng ở trên không nổ tung, có một thanh âm lành lạnh chấn động giữa thiên địa: "Tổ Thần, còn không cút ra cho ta?!"

Oanh! Thanh thế cuồn cuộn!

"Thánh Giả?!" Tổ Thần nhíu mày.

Hắn cũng không sợ Thánh Giả, thế nhưng vào thời điểm này...

"Bọn hắn đã phát hiện ra cái gì rồi sao?" Tổ Thần có chút bận tâm.

Xoạt! Hắn đem Trần Phong ba người thuận thế vứt xuống một địa phương nói: "Ba người các ngươi chờ ở chỗ này."

Oanh! Tổ Thần đạp phá hư không mà lên.

"Thánh Giả! Ngươi cũng đã biết, ngươi dám tới nơi này, là muốn khơi mào chiến tranh?" Tổ Thần gầm lên giận dữ.

"Chiến tranh thì lại như thế nào?!" Thánh Giả cười lạnh: "Ngươi ta sớm muộn cũng sẽ có một trận chiến, ngươi chuẩn bị những chi quân đội này, cho rằng là ta không biết gì? Ha ha, nếu muốn chiến, vậy thì không bằng hiện tại liền chiến!"

Oanh! Một đạo ánh sáng nổ tung trên không trung.

"Hết thảy người Cổ tộc nghe lệnh! Tiến công!"

Oanh! Tiếng nổ vang rền không ngừng trên bầu trời.

Ánh sáng lấp lánh, cho dù hai thế lực đang không ngừng ma sát, chiến hỏa không ngừng được đề cao, thế nhưng bọn hắn cũng chưa từng nghĩ tới, Cổ tộc thế mà lại phát động chiến tranh toàn diện nhanh như vậy!

Còn Yêu Thần thì phải làm sao bây giờ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.