Siêu Cấp Gen

Chương 471: Miểu sát cấp A




Miểu sát cấp A

Miểu sát cấp A

May mắn là về sau tổ chức phái tới một đại sư am hiểu trận pháp, thiết trí một trận pháp phù văn đặc thù, phong tỏa toàn bộ cái toà nhà này, lúc này mới có thể giam giữ được cô ta! Đương nhiên, cũng chỉ vẻn vẹn là giam giữ!

"Vương Dao..." Mấy người liếc nhìn nhau, đều có một cảm giác vô cùng sợ hãi.

Trong truyền thuyết, cô bé này đã giết vô số cường giả cấp A, bây giờ cho dù đã trở thành tù nhân, cái tên của cô ta vẫn đồng nghĩa với từ kinh dị! Bây giờ, ngoài việc giao thức ăn đúng giờ, những người khác đơn giản là không dám đến gần. Căn cứ theo yêu cầu của cấp trên, cần phải đợi đến thời điểm khởi động dự án, mới có thể bắt đầu nghiên cứu dự án khoa học, bây giờ cần phải đảm bảo rằng vật thí nghiệm sẽ không chạy trốn.

"Chỉ cần canh giữ ở cửa ra vào là được rồi." Một gen chiến sĩ cấp B nói ra.

"Ừm." Một người khác khẽ gật đầu.

Bọn hắn hiện tại đang chờ mong bộ trưởng nhanh chóng trở về, tranh thủ thời gian khởi động dự án, chính thức nghiên cứu cô gái này, mau chóng mang cái tên sát tinh này đi là được rồi!

Quá nguy hiểm! Cho dù là chỉ đứng ở chỗ này, bọn hắn cũng cảm thấy sống lưng phát lạnh! Mà đúng vào lúc này, ở nơi xa có một người đang long hành hổ bộ đi tới, mấy người liếc nhìn, liền nghiêng đầu chào: "Chào đội trưởng."

"Ừm." Người được gọi là đội trưởng là một cường giả cấp A do cấp trên mới phái tới.

Sau khi có mấy chục gen chiến sĩ cấp B tử vong, cấp trên không những phái tới một đại sư trận pháp, phong bế toàn bộ toà nhà, mà còn phải tới một đội trưởng cấp A!

"Ừm." Đội trưởng khẽ gật đầu nói: "Mở cửa ra, để ta vào xem."

"Hả?" Gen chiến sĩ cấp B kia liền nghiêm nghị nói: "Đội trưởng, ở bên trong rất nguy hiểm."

"Ta nói, để ta vào xem." Đội trưởng hừ lạnh một tiếng: "Nguy hiểm chỉ là đối với các ngươi, lão tử là một chiến sĩ cấp A, coi như Vương Dao ở trạng thái đỉnh phong ta còn không sợ..."

Nói đến đây, hắn đoán chừng mình đã khoác lác hơi quá mức, liền nói tiếp một câu: "Coi như đánh không lại ta cũng có thể đi được, huống chi là một Vương Dao đang bị giam giữ? Coi như nàng có thoát khỏi trói buộc, cũng không có bao nhiêu lực lượng!"

Đội trưởng lạnh nhạt nói: "Mở đi."

"Ngài chờ một chút." Một gen chiến sĩ quay đầu vào bên trong nhìn, nhìn thấy Vương Dao vẫn còn đang khoanh chân ngồi ở chỗ đó dưỡng thần, sau khi xác nhận hết thảy chốt mở xiềng xích đều không có vấn đề, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, thận trọng mở cửa.

"Chuyện này, đội trưởng...ngài mà cảm thấy có chuyện gì bất thường thì hãy chạy ra bên ngoài ngay." Hắn nuốt nước miếng nói ra.

"Một tên nhát gan." Đội trưởng không có một chút khách khí cười lạnh nói.

Xoạt! Hắn sải bước vào bên trong, toàn bộ nội thất bên trong toà nhà đã bị chuyển đi hết, bốn phía chỉ có ánh sáng màu xanh lam lạnh buốt, hiển nhiên là dùng để triệt tiêu năng lực của Vương Dao, đi đến nơi đây, đội trưởng rõ ràng cảm giác được lực lượng của mình nhận phải một sự áp chế nào đó, cũng may thứ này cũng không phải là nhằm vào hắn, cho nên ảnh hưởng mà hắn nhận phải cũng không tính là quá nghiêm trọng.

Ở trung tâm toà nhà, ánh sáng màu xanh lam giống như từng đốm sáng chiếu vào trên người của Vương Dao, chiếc váy dài rực lửa phản chiếu ánh sáng màu xanh có một chút kỳ lạ, ở chung quanh là từng sợi xiềng xích cứng rắn, đem tay chân của nàng khoá chặt, nàng chỉ có thể hoạt động đầu gối.

"Vương Dao..." Đội trưởng nhìn về phía cô bé ở trước mắt, ở cái tuổi này, đã có thể được hưởng thụ sự trấn áp cao nhất, thật là khó tưởng tượng.

"Có chuyện gì?" Vương Dao bình thản mở to mắt hỏi.

"Ta có một chuyện muốn hỏi ngươi." Đội trưởng thấp giọng nói: "Có người yêu cầu ta hỏi một vài chuyện, hắc hắc..."

Hắn đang muốn hỏi chút gì đó, bỗng nhiên kinh dị phát hiện ra, Vương Dao đang bị vô số xiềng xích khoá chặt kia, cái thân thể đang bị mắc kẹt ở bên trong kia, vậy mà đã biến thành trong suốt! Cánh tay phải của Vương Dao, biến mất trong hư không!

Bang! Xiềng xích mất đi chỗ dựa, rớt xuống đất, vang lên âm thanh leng keng.

"Không tốt." Đội trưởng nhìn thấy Vương Dao đã thoát khỏi sự trói buộc, sắc mặt liền đại biến.

Xoạt! Ánh sáng và bóng tối loé lên, Vương Dao đã rời khỏi cái vị trí vừa rồi, sự áp chế của ánh sáng màu xanh lam đã bị suy yếu đi mấy chục lần, lực lượng của nàng đã khôi phục lại được một chút, nàng lặng yên không tiếng động bay xẹt qua người của vị đội trưởng.

"Phốc!" Máu tươi văng khắp nơi, vị đội trưởng mở to hai mắt không dám tin, ầm ầm ngã xuống đất.

Vương Dao chỉ đạm mạc nhìn hắn một cái, cũng không để ý tới, mà nhìn cánh phải đã biến mất của mình, hiện tại đang dần dần khôi phục lại như bình thường.

"Đã bắt đầu rồi sao? Thời gian a..." Vương Dao thì thầm: "Nó đang tiến tới gần hơn."

Nàng giả vờ để bị bắt tới đây, không phải là vì cái mục tiêu kia hay sao?! Chỉ có điều là hành động lần này quá mức nguy hiểm, ngay cả khi có cơ hội, nàng cũng không chắc chắn.

Ba thành! Nàng chỉ có ba thành thành công!

"Vẫn còn có cơ hội." Vương Dao thấp giọng nói, nàng dùng bàn tay nhỏ bé chạm vào chiếc vòng đeo tay, nhưng lại ngừng lại.

Nếu như nàng chết rồi, có lẽ người mà nàng có lỗi duy nhất là Trần Phong? Phải biết rằng, lời hứa xuất thủ ba lần lúc trước, nàng vẫn còn chưa thực hiện xong đâu, nàng không nói cho Trần Phong biết, chính là vì sợ Trần Phong lo lắng. Trần Phong có thiên phú rất mạnh, nàng tự nhiên biết rất rõ, nhưng mà hiện tại thực lực của Trần Phong vẫn quá yếu, mức độ hành động này, quá mức nguy hiểm, Trần Phong sẽ không thể giúp đỡ, nói cho hắn biết, sẽ chỉ làm cho hắn lo lắng, mà không mang tới một chút tác dụng nào, nếu như lần này thành công...nếu hết thảy mọi chuyện thuận lợi, nàng tự nhiên sẽ trở về nói cho Trần Phong! Nhưng nếu như lần này thất bại...từ đó âm dương cách xa, cũng không cần thiết phải nói cho hắn biết.

"Hi vọng chúng ta sẽ còn có thể gặp lại." Vương Dao nhìn về phía cửa ra vào.

Vào thời điểm vị đội trưởng này xảy ra chuyện, tên chiến sĩ cấp B ở bên ngoài đã nhanh chóng đóng cửa lại, hiện tại toàn bộ toà nhà lại một lần nữa bị phong bế!

Oanh! Ánh sáng màu xanh lam kinh khủng trong nháy mắt tỏa ra, kèm theo việc vị đội trưởng chết đi, toàn bộ toà nhà bắt đầu toả ra ánh sáng màu xanh, phong tỏa toàn diện! Mười mấy vị cường giả cấp A, đang lấy một tốc độ khủng khiếp tới gần.

Vương Dao lắc đầu, yên lặng trở lại vị trí cũ, ngồi xếp bằng, tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần. Cho đến khi những cường giả cấp A được võ trang đầy đủ tiến vào, chỉ nhìn thấy một cỗ thi thể lạnh băng, đường đường cấp là gen chiến sĩ cấp A, cứ như vậy chết ở chỗ này.

"Ngươi..." Đám người nuốt một ngụm nước bọt, nhưng không có người nào dám tới gần.

Cấp A! Đây chính là cường giả cấp A! Ở trước mặt nàng, thế mà không hề có lực hoàn thủ, thực lực hiện tại của cô bé này, đến cùng đã kinh khủng đến mức nào? Không có người nào biết rõ! Tư liệu ghi chép của Vương Dao lúc trước có lẽ phải được điều chỉnh lại.

"Ngươi làm cách nào để thoát ra?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.