Siêu Cấp Gen

Chương 396: Phân thân buông xuống




Phân thân buông xuống

Phân thân buông xuống

Bây giờ hắn lại không thể giúp Trần Phong được bất luận một chuyện gì! Đây cũng là lần đầu tiên hắn biết, người đàn ông trên mi tâm có một viên đá quý này lại khủng bố như thế!

Cái gì là cấp C, cấp B, cấp A, ở trước mặt hắn cũng vẻn vẹn chỉ là một con số, hắn có thể tuỳ tiện nghiền ép tất cả mọi người, ban đầu là người trung niên cấp A, sau đó đến Trần Phong...gần như là vô địch! Mà hắn, chỉ có thể trơ mắt nhìn Trần Phong chết đi!

Nhất là vừa rồi, vào thời điểm cái cỗ lực lượng kia xuyên thủng Trần Phong, hắn đã tận mắt nhìn thấy khí tức sinh mệnh của Trần Phong dần dần biến mất, cái cỗ bi ai kia...mà bây giờ, cái tên khốn kia lại muốn huỷ thi! Ngô Huy cảm nhận được sự khuất nhục vô tận.

"A a a a a a!!" Hắn gầm lên giận dữ.

"Oanh!" Lực lượng kinh khủng chấn động, hắn thế mà vào thời khắc này vọt tới trước mặt thi thể của Trần Phong.

"Ta không sợ ngươi! Ta gọi là Ngô Huy, ta có được lực lượng cấp A đỉnh phong! Ta sẽ không sợ ngươi!" Ánh mắt của Ngô Huy trở nên kiên định.

"Ồ." Lữ Hồn chỉ cười khẽ một tiếng.

Phốc! Ánh sáng lưu chuyển, thân thể của Ngô Huy trong nháy mắt bay rớt ra bên ngoài.

"Ngươi..." Ngô Huy nôn máu tươi ra như điên.

Công kích? Không, Lữ Hồn thậm chí còn không để ý đến hắn, thực lực của hai người chênh lệch quá xa, lớn đến mức Lữ Hồn căn bản không có đem Ngô Huy để vào trong mắt, tự nhiên càng không quan tâm đến lực lượng của hắn! Ngô Huy thậm chí vẻn vẹn chỉ là chạm đến dư ba công kích liền bay rớt ra bên ngoài.

Nguyên lai...ta vẫn yếu như vậy sao?

Xoạt! Cỗ ánh sáng màu xanh lục kia vẫn tiếp tục chém về phía thi thể của Trần Phong, ánh sáng màu xanh lục kinh khủng lại một lần nữa bạo phá, bụi mù đầy trời vào thời khắc này tràn ngập.

"Kết thúc rồi sao?." Ngô Huy thống khổ nhắm mắt lại, hắn ngay cả thi thể của Trần Phong cũng không thể bảo vệ được!

Thiếu nữ cũng lộ ra vẻ mặt thống khổ, thi thể bị thời gian loạn lưu oanh kích, dù cho nàng có năng lực thần kỳ hơn nữa, cũng không cách nào cứu vớt, Trần Phong lần này, là đã chân chính chết hẳn!

"Như vậy, đến phiên ngươi." Lữ Hồn dùng ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía Ngô Huy.

Nhưng mà, vào lúc hắn bước ra một bước, trong nháy mắt chuẩn bị chém giết Ngô Huy, có một cỗ lực lượng kinh người bỗng nhiên từ một chỗ phía sau nào đó bỗng nhiên bùng nổ.

Oanh! Lữ Hồn đột nhiên quay đầu, nhìn về phía nơi đó.

Đó là...vị trí của Trần Phong!

Oanh! Một cỗ lực lượng kinh người bỗng nhiên bắn xuyên qua mây xanh, vệt sáng màu vàng lóng lánh! Ánh sáng màu xanh lục xung quanh trong nháy mắt tiêu tán, bụi mù đầy trời trong nháy mắt bốc hơi, thân thể của Trần Phong thế mà lại trôi nổi trên không trung.

Oanh! Hư không xé rách, một chùm ánh sáng chói mắt màu vàng bỗng nhiên từ phía chân trời buông xuống, chậm rãi rơi xuống trên người của Trần Phong, theo thân thể của hắn dần dần dung hợp, hóa thành trái tim của hắn, trái tim màu vàng lấp lánh hào quang.

Đám người nhịn không được dùng tay che ánh hào quang chói mắt, mơ hồ có thể thấy được, chùm ánh sáng màu vàng vô tận kia, đang dần dần dung nạp vào trong thân thể của Trần Phong, cỗ thân thể đã mất đi hơi thở kia đang dần dần ấm lên.

"Bịch!" Bỗng nhiên, trái tim màu vàng kia nảy lên!

Oanh! Chùm ánh sáng màu vàng chói mắt trong nháy mắt nổ tung.

Phía sau lưng của Trần Phong đột nhiên mọc ra một đôi cánh năng lượng vàng óng, lực lượng cường đại đem hư không chung quanh xé rách, mấy người Lữ Hồn lại bị ngạnh sinh đánh bay ra bên ngoài!

"Làm sao có thể..." Lữ Hồn không thể tưởng tượng nổi, đây là cái tình huống gì?! Đây là cái đồ vật gì? Lữ Hồn rung động, hắn cảm thấy đây là một loại lực lượng không giống với bình thường.

"Ngươi đến cùng..." Lữ Hồn gắt gao dán ánh mắt vào Trần Phong, hỏi: "Ngươi rốt cuộc là thứ gì?"

Trần Phong vẫn còn sống, không có ngược dòng thời gian, không có năng lực nghịch thiên gì, cứ như vậy sống lại. Hắn dùng loại phương thức không thể tưởng tượng nổi này, làm thay đổi thế giới quan của Lữ Hồn!

Nhất là... trái tim màu vàng đang đập thình thịch trong lồng ngực kia của Trần Phong!

"Bịch!" Mỗi một lần trái tim nảy lên, lực lượng của Trần Phong lại tăng lên dữ dội!

Một lần! Hai lần! Ánh sáng màu vàng óng không ngừng lấp lánh.

Trần Phong giờ phút này được chùm sáng vàng phụ thể, mọc ra đôi cánh màu vàng óng, giống như thiên thần, kèm theo việc trái tim không ngừng đập cung cấp sinh cơ, ý thức của hắn mới dần dần khôi phục lại.

"Một đoạn ký ức quen thuộc xuất hiện..."

"Chỉ có người làm ra cống hiến đặc biệt lớn đối với Hiệp hội chế tác Gen, mới có tư cách có được!"

"Nó là lực lượng ngưng hiện của một vị siêu cường giả, nếu như ngươi gặp được nguy hiểm, phân thân của vị kia siêu cường giả kia sẽ tạm thời buông xuống!"

"Nó, là cái mạng thứ hai của ngươi!"

"Nó sẽ giúp ngươi giải quyết hết thảy kẻ địch!"

"Nếu có thể, ta hi vọng ngươi vĩnh viễn đừng dùng đến nó."

...

"A!" Nguyên lai...đây chính là Thủ Hộ Tuyệt Đối sao?

Oanh! Chùm ánh sáng màu vàng kinh khủng kia vào thời khắc này đã được thu lại, ý thức của Trần Phong rốt cục cũng hoàn toàn thức tỉnh, hai mắt nguyên bản nhắm chặt lúc này đã hoàn toàn mở ra.

Xoạt! Ánh sáng màu vàng lóng lánh bắn ra.

Tại Tinh Thành, có vô số ánh mắt nhìn về phương hướng thảo nguyên Thanh Hà. Bọn hắn thấy được cỗ lực lượng kinh người kia, đó chính là lực lượng của Thủ Hộ Tuyệt Đối! Chỉ có người cực kì cá biệt của Gen Công Hội cùng với Hiệp hội chế tác Gen có được cống hiến đặc biệt lớn mới có tư cách hưởng thụ! Chỉ có điều là...

"Làm sao lại là lực lượng của hắn?" Hầu Lượng cảm thấy rung động.

Lực lượng Thủ Hộ Tuyệt Đối không phải là cố định, nó rất mạnh mẽ, nhưng vẫn cũ quyết định bởi lực lượng của cái vị siêu cường giả kia, thế nhưng không ngờ được, lực lượng Thủ Hộ Tuyệt Đối bùng nổ của Trần Phong, lại có thể là vị kia!

"Có lẽ...đây chính là duyên phận đi." Lão Chu thở dài một tiếng.

"Có lẽ là như vậy." Hầu Lượng khẽ lắc đầu.

Hắn biết, vào thời điểm cỗ ánh sáng màu vàng kia buông xuống, toàn cục đã định!

Thảo nguyên Thanh Hà, hai mắt của Lữ Hồn trở nên lạnh lẽo, viên đá trên mi tâm cũng lộ ra ánh sáng màu xanh lục kinh người.

"Ta chán ghét cái cỗ lực lượng này..."

Khuôn mặt của hắn trờ nên âm trầm, cỗ ánh sáng màu vàng óng này khiến cho hắn có một cảm giác cực kỳ không thoải mái, ánh mắt âm lãnh của hắn ngưng tụ thành một đường, rơi xuống trên người của Trần Phong.

"Mà ngươi...vẫn đáng chết như cũ!" Sát ý trong mắt của hắn đại thịnh.

Sống lại thì đã sao? Lực lượng tăng lên thì lại như thế nào? Chỉ là năng lượng của một cỗ phân thân mà thôi, coi như đã dung hợp cùng với Trần Phong, ở trong mắt của hắn, Trần Phong vẫn như cũ là sâu kiến!

Nếu là bản thể tới đây...Lữ Hồn nắm chặt hai quả đấm.

Không sai! Trước mắt Lữ Hồn, chỉ là một cỗ phân thân! Bằng không thì dùng lực lượng siêu cường của người này, trận chiến đấu này đã sớm kết thúc!

Xoạt! Ánh sáng màu xanh lục trong tay của Lữ Hồn tuôn ra.

Lữ Hồn tỏa ra sát ý, hắn có thể cảm giác được, cỗ phân thân màu vàng óng kia nhiều nhất cũng chỉ sàn sàn với hắn, hiện tại Trần Phong còn chưa hoàn toàn dung hợp, nếu như ra tay vào giờ phút này, tất nhiên là có thể chém giết hắn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.