Siêu Cấp Gen

Chương 392: Là người một nhà




Là người một nhà

Là người một nhà

Loại cảm giác này...là trói buộc không gian? Ngay cả người trung niên có được sức chiến đấu cấp A cũng không thể đào thoát, ánh sáng màu xanh lam tản ra, đem Trần Phong bao trùm, mà ở ngay trong cái nháy mắt này, trên người Trần Phong lại tản ra một màn hào quang lóng lánh, thế mà có thể triệt tiêu ánh sáng màu xanh lam.

"Lại là ngươi..." Trần Phong sờ sờ bức tượng thiếu nữ ở trong ngực, cái bức tượng thiếu nữ này, không biết đã cứu hắn bao nhiêu lần rồi.

"Đi!" Trần Phong lôi kéo Ngô Huy lui lại, nơi này quá mức nguy hiểm, bọn hắn vẫn nên đi trước thì tốt hơn, chỉ có điều là...

"Oanh!" Hư không bị xé rách, có từng người từng người có thực lực kinh khủng bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống, trên người của mỗi người đều mặc một bộ đồng phục mà Trần Phong rất quen thuộc, đó là trang phục của Gen Công Hội!

Người của Gen Công Hội đã đến! Vô luận đây là cái nơi quái quỷ gì, vô luận đây là cái thế lực gì, chỉ cần cường giả của Gen Công Hội xuất hiện, trên cơ bản là toàn cục đã định! Bọn họ thực sự đã xuất hiện ở bên trong cái thế giới trắng đen này, còn về cấp bậc thì sao...Trần Phong mừng rỡ, được cứu rồi!

Cấp B đỉnh phong!

Cấp B đỉnh phong!

Cấp B đỉnh phong!

Cấp A!

Cấp A!

Cấp A!

...

Đây chính là thực lực của Gen Công Hội! Một loạt cường giả hiện thân, dùng ánh mắt lạnh lùng khóa chặt vào thiếu nữ, sau cùng mới rơi vào trên người của mấy người Trần Phong.

"Là người một nhà!" Trần Phong vội vàng biểu thị thân phận.

Ô...ô...n...g —— Gen chiến sĩ cầm đầu tiến hành quét hình Trần Phong...

"Đích đích, quét hình lỗi, không rõ danh tính." Âm thanh hệ thống lạnh buốt vang lên.

"Lại dám giả mạo người của Gen Công Hội chúng ta?" Người kia cười lạnh.

Tâm trạng của Trần Phong giật thót một cái, giả mạo? Làm sao có thể, thân phận của hắn đã được chứng nhận rõ ràng...

Chờ một chút, máy truyền tin trong tay của bọn họ...Trần Phong theo bản năng cũng dùng vòng đeo của mình quét hình, vòng đeo trên cổ tay của hắn, thế mà có thể tuỳ tiện đem vòng đeo trên cổ tay của đối phương phá giải, quét hình thành công! Trần Phong kinh sợ phát hiện ra, hệ thống thời gian bên trong vòng đeo của bọn hắn, mốc thời gian biểu hiện chính là…một trăm năm trước! Mấy người này căn bản không thuộc về thời đại hiện tại! Làm sao có thể...

Trần Phong cảm thấy kinh hoàng, trận pháp đá tảng...thời gian...cung điện...ánh sáng màu xanh...hết thảy mọi thứ dường như được liên hệ với nhau vào thời điểm này. Trần Phong rốt cục cũng tỉnh ngộ, nguyên lai cái nơi này, lại là thảo nguyên Thanh Hà vào một trăm năm trước!!! Căn bản không có cái gì là không gian độc lập, địa điểm là giống nhau, chỉ có một chỗ khác nhau duy nhất, đó chính là thời gian!

Màu sắc ở nơi này, đại biểu cho thời gian! Màu trắng đen, đại biểu cho 100 năm trước! Còn màu sắc...thì đại biểu cho thời gian! Trần Phong bởi vì là nhân tố đặc thù, không có bị kéo vào cái niên đại này, cho nên mặc dù thân thể của hắn ở trong cái niên đại này, thế nhưng lại có được lực lượng của màu sắc! Bởi vì đó là lực lượng của thời gian!

Màu sắc, chính là thời gian! Mà thiếu nữ thi triển ra ánh sáng màu xanh lam kia, cỗ lực lượng có thể làm người khác không thể di chuyển kia, cũng không phải là trói buộc không gian, mà là thời gian chậm lại cùng với thời gian ngưng đọng! Nàng có được lực lượng khống chế thời gian! Đây là năng lực của nàng!

Mà mục tiêu của Gen Công Hội, chính là thiếu nữ này! Trần Phong rốt cuộc cũng hiểu rõ. Cho nên, đây là một thiếu nữ có được năng lực thời gian, đang bị Gen Công Hội truy sát hay sao? Nếu như đây đúng là sự tình phát sinh vào 100 năm trước...vậy thì ai đã tạo nên tất cả những chuyện này? Ai đã đem thảo nguyên Thanh Hà đã biến thành bộ dáng như hiện tại? Mục đích của hắn lại là cái gì? Trong thời điểm Trần Phong còn đang ngạc nhiên, bỗng nhiên, có một tiếng sói tru quen thuộc từ phía xa truyền đến.

"Ngao ô!"

"Gào." Sau đó lại có một tiếng gào vang lên, ở đằng xa, có vô số cự thú thảo nguyên vọt tới, mặt đất rung động, có từng tiếng gào thét rít gào, tòa cung điện này trong chốc lát liền bị vô số cự thú vây quanh.

Những con cự thú này...đều là những con cự thú mà Trần Phong chưa từng thấy qua, cự thú thuộc về một trăm năm trước!

"Đến rồi!" Trần Phong kinh hãi.

Bên trong những con cự thú này, cầm đầu rõ ràng là con sói biến dị lúc trước kia! Khác biệt với hết thảy những con cự thú khác chính là, con sói biến dị này, cũng có màu sắc!

Cho dù là chỉ có màu xanh lam! Trên người của nó, có đeo một tấm thẻ sắt quen thuộc, nếu như không phải Trần Phong đã hết sức quen thuộc, gần như sẽ không chú ý tới sự tồn tại của cái tấm thẻ sắt này.

"Quả nhiên là nó!" Tâm trạng của Trần Phong trở nên nghiêm nghị, chính là con sói thảo nguyên thủ lĩnh lúc trước kia!

"Tiểu chủ nhân!" Con sói biến dị lập tức quỳ rạp xuống trước cung điện.

"Ngươi là ai?" Thiếu nữ lạnh lùng hỏi.

"Là người vượt thời gian về đây." Trên khuôn mặt của con sói biến dị lộ ra ý cười: "Đặc biệt tới cứu ngài."

"Thời gian..." Khuôn mặt của thiếu nữ có chút động đậy.

Từ tương lai đặc biệt đến đây cứu nàng?

"Bao lâu rồi?"

"Một trăm năm."

"Một trăm năm..." Thiếu nữ khép hờ hai mắt: "Thế mà đã một trăm năm rồi? Ta đã chết?"

"Ngài mất tích." Sói biến dị cung kính trả lời.

"Mất tích..." Thiếu nữ khẽ gật đầu, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía đám người Gen Công Hội, nhìn về phía đại quân của con sói biến dị, cuối cùng rơi vào trên người của mấy người Trần Phong.

Ba phe thế lực! Mấy người Trần Phong mặc dù nhìn như rất trẻ tuổi, thế nhưng lại có thực lực kinh người, không có ai dám khinh thường!

Xoạt! Trong cái chớp nhoáng này, gần như tất cả ánh mắt của mọi người đều rơi lên trên người của mấy người Trần Phong.

Ở nơi đây, trong loại tuyệt cảnh này, mỗi người cũng đều là vì sứ mạng của mình cùng với nhiệm vụ mà đến, mấy cái tên này, vì cái gì mà lại xuất hiện ở đây?

"Báo ra thân phận của các ngươi!" Người của Gen Công Hội hét to.

"Thật sự là người một nhà a..." Trần Phong thở dài.

Xem ra chứng nhận thân phận của một trăm năm sau, hiện tại không thể dùng được a! A, đúng, bằng vào kỹ thuật trên vòng đeo của bọn họ, nếu như thử xâm lấn...Trần Phong thử nghiệm xâm lấn.

"Các ngươi lại quét hình thử lại một lần xem?" Hắn nhìn về phía đám người Gen Công Hội.

Một người ở trong đó đang muốn tiến hành quét hình, bỗng nhiên có một đội viên mở miệng: "Đội trưởng, số liệu chứng nhận mới vừa rồi đã bị sửa lại."

Trần Phong: "..."

Đù moá! Số liệu chứng nhận của các ngươi không theo kịp thời đại, thế nhưng tường lửa lại có thể hiện đại như thế??

Xoạt! Mấy người Gen Công Hội lộ ra sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm vào Trần Phong.

"Chúng ta thật sự là người cùng một nhà." Trần Phong buông tay.

Đáng tiếc là, không có người nào tin tưởng.

"Chúng ta là người qua đường!" Người trung niên kia rốt cục cũng mở miệng: "Chúng ta vốn là tới thảo nguyên Thanh Hà để làm nhiệm vụ, trong lúc vô tình bị cuốn vào kế hoạch của các ngươi a, chúng ta thật sự chỉ là người đi đường bình thường!"

"Một trăm năm sau?" Sói biến dị bỗng nhiên mở miệng.

"Đúng thế." Người trung niên do dự một chút, đáp lời.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.