Siêu Cấp Gen

Chương 245: Hạ Nghiên




Hạ Nghiên

Hạ Nghiên

Trần Phong: "..."

"Cái thế giới này, tràn ngập vô hạn khả năng." Vẻ mặt của Tần Hải rất tự tin: "Coi như hao hết tiềm lực, ta cũng có thể giết ra một phiến thiên địa!"

Mặc dù tổn thất tiềm lực, thế nhưng mà hắn lại đạt được tự do chân chính, xiềng xích trói buộc hắn nhiều năm đã được cởi ra, ý chí của hắn càng trở nên kiên định.

"Cố gắng lên." Trong mắt của Trần Phong lóe lên ý cười.

Mấy người nói chuyện phiếm với nhau, cũng dần dần trở nên quen thuộc, mà đúng vào lúc này, màn ánh sáng che giấu Ám Năng chung quanh được mở ra, có hai người đi đến, đúng là Tịnh Hóa Giả cùng với Giám Sát Giả chấp hành nhiệm vụ lần này.

"Giám Sát Giả, Bành Long." Người trung niên có chút mập mạp thản nhiên nói.

Đám người khẽ gật đầu, mà để cho người ta có chút ngoài ý muốn chính là, phân hội Hải Thành bên này phái ra Tịnh Hóa Giả, lại có thể là một cô gái có vóc người nóng bỏng, vô cùng xinh đẹp.

"Các ngươi tốt, ta gọi là Hạ Nghiên." Trên khóe miệng của nàng lộ ra một vệt cười nhạt, phong tình vạn chủng.

"Ách, cô tốt." Đám người Tôn Hán nhất thời co quắp.

"..."

Khóe miệng của Bành Long hơi hơi run rẩy, hiển nhiên đã sớm thành thói quen với loại tình huống này.

"Bắt đầu đi." Bành Long giơ tay lên.

Ô...ô...n...g —— Hai con bươm bướm lập loè hào quang từ trong tay hắn bay ra, tản ra năng lượng màu xanh lam nhàn nhạt, đem loại năng lượng chung quanh phế tích Tần gia làm cho người ta cảm thấy không thoải mái biến mất toàn bộ.

"Đây là gen năng lực của Bành Long." Hạ Nghiên vừa cười vừa nói: "Nó có khả năng tịnh hóa Ám Năng, rất lợi hại."

"Oa." đám người ngạc nhiên, thế mà còn có loại dị năng này?

Xoạt! Bành Long chỉ tay vào hư không.

Ô...ô...n...g —— Hai con bươm bướm đang bay múa kia trong nháy mắt liền biến ảo thành ngàn vạn, có vô số hư ảnh từ trên người hai con bướm bay ra, lóng lánh huỳnh quang. Mỗi một cái hư ảnh của con bươm bướm, quanh thân đều lấp lóe hào quang nhàn nhạt, bay lượn ở chung quanh, dưới sự khống chế của Bành Long, nhào về phía vùng tăm tối bên trong phế tích Tần gia.

Phốc! Phốc! Từng cái hư ảnh của bươm bướm nổ tung.

Xoạt! Ám Năng ở chung quanh, trong nháy mắt liền biến mất, phế tích Tần gia, ở phía dưới phế tích bị Ám Năng bao phủ, lộ ra một cái lối đi thật dài, đây là đường hầm dưới lòng đất của Tần gia, cũng là địa phương mà Ám Năng xuất hiện.

Thật là lợi hại! Đám người kinh ngạc tán thán.

"Bước đầu tiên, điều tra cường độ Ám Năng." Bành Long đem vòng đeo nhắm ngay vào phế tích Tần gia.

Đinh! Đinh! Màn sáng lấp lóe ánh sáng, sau cùng dừng lại ở cấp D.

"Lắp đặt Chip Giám Sát Giả, có thể thông qua vòng đeo, đối với Ám Năng tiến hành ước định cường độ thô sơ giản lược." Bành Long nhàn nhạt nói: "Cấp D đại biểu cho việc ở bên trong có một con quái vật Ám Năng thực lực cường hãn, ít nhất cần phải có Giám Sát Giả cùng với Tịnh Hóa Giả cấp D đồng loạt ra tay mới có thể tiêu diệt được nó, thiếu một người, hoặc là không đủ đẳng cấp...chỉ có một con đường chết!"

"Hiểu rõ." Mọi người trở nên nghiêm nghị.

"Đi thôi." Bành Long đi lên phía trước dẫn đường.

"Ta cũng không có bao nhiêu sức chiến đấu, sẽ đi cùng với các ngươi." Hạ Nghiên cười híp mắt nói ra.

"Không, không có vấn đề." Tôn Hán mặt đỏ tới mang tai, nói: "Ta, ta có thể bảo hộ cho cô."

"Vậy thì cám ơn tiểu đệ đệ~ " Hạ Nghiên cười nói.

"Ta cũng có thể." Lâm Khắc cũng tự tin nói.

"Hừ!" Vân Tiểu Đóa chu miệng.

Cúi đầu nhìn một chút dáng người ngây ngô của chính mình lập tức nhụt chí, Hạ Nghiên loại dung mạo đẹp đẽ này, có vóc người nóng bỏng thành thục nữ tính, đối với mấy người tuổi trẻ huyết khí phương cương như Tôn Hán có lực hấp dẫn quá lớn, nhất là đám chế tác sư ít khi đi ra bên ngoài này.

"..."

Trần Phong cùng với Tần Hải liếc nhau, cũng không mở miệng.

Xoạt! Mấy người theo thứ tự đi xuống, trong đường hầm, là một vùng tăm tối.

Ô...ô...n...g —— Ánh sáng sáng lên, bên người Bành Long, hai con bướm một trái một phải, vỗ vỗ đôi cánh, huỳnh quang sáng lóng lánh, những nơi mà chúng nó đi qua, hết thảy Ám Năng đều lặng yên không tiếng động biến mất.

"Bước thứ hai, đi một bước dọn sạch một bước." Bành Long lạnh lùng nói: "Tuyệt đối không cho phép để sót lại một chút Ám Năng nào, bằng không thì mỗi một giọt Ám Năng sót lại, cũng có thể mang tới cho ngươi nguy hiểm."

"Hiểu rõ." Đám người khẽ gật đầu.

Như vậy...chỉ cần đi theo đám khói đen này là có thể tìm được con quái vật Ám Năng, rồi mới có thể tiêu diệt được nó, đây vốn là một lần nhiệm vụ tịnh hóa bình thường, bỗng nhiên...

"!" Một thanh âm kỳ dị truyền đến.

"M* kiếp!" Sắc mặt của Tôn Hán đại biến, mọi người nhìn xung quanh, lập tức kinh sợ phát hiện, dưới chân của Tôn Hán, có một bàn tay tái nhợt bỗng nhiên vươn ra, có một bóng người chui lên, lạnh lẽo đánh tới.

"Cút!" Tôn Hán bị dọa đổ một thân mồ hôi lạnh.

Xoạt! Xoạt! Ánh sáng lấp lánh, hắn chuẩn bị đủ loại thuốc thử gen, một mạch ném ra bên ngoài, đủ loại phòng ngự toàn thân lấp lóe hào quang, đủ loại quầng sáng bao phủ.

"Đi!" Bành Long chỉ vào hư không.

"Phốc!" Cái bóng người bị chọc thủng trán, ngã quỵ xuống.

"Đây là tử thi Ám Năng, là Ám Năng thâm nhập vào khống chế thi thể, không có sự uy hiếp nào, không cần phải lãng phí..." Bành Long thản nhiên nói.

"Tiểu đệ đệ không có sao chứ?" Hạ Nghiên ân cần hỏi han.

"Không, không có việc gì." Vẻ mặt của Tôn Hán biến thành một trái táo đỏ, liên tục khoát tay.

"Đi thôi." Khóe miệng của Bành Long hơi run rẩy, bởi vì nguyên nhân Hạ Nghiên, hắn có cảm giác là mình nói chuyện giống như là không có ai đang lắng nghe.

Trên đường đi, lại xuất hiện một con tử thi Ám Năng, dọa cho Lâm Khắc luống cuống tay chân ném ra đủ loại thuốc thử gen, thậm chí còn trực tiếp lắp ráp thành cơ giáp năng lượng! Cho dù là có người bảo hộ! Thế nhưng mà loại tình huống xuất hiện trực tiếp từ mặt đất, bắt bọn lấy mắt cá chân của bọn hắn này, cũng khiến cho bọn hắn cực kỳ sợ hãi, đây cũng không phải là tranh tài trong giả lập, mà đây là hiện thực.

"Ta đã nói không cần phải sợ hãi." Bành Long không nhịn được nói, đều lớn hết rồi có phải con nít đâu, làm gì mà phải kinh hãi đến mức như vậy!

"Ngươi bớt lèm bèm đi." Hạ Nghiên lườm hắn một cái: "Chế tác sư cũng không phải là gen chiến sĩ giống như các ngươi, có thông cảm được một chút hay không?"

"Cẩn thận một chút." Hạ Nghiên ôn nhu nói.

"Ừm." Mấy người Tôn Hán có một chút hổ thẹn.

Cũng may, sau khi trải qua mấy lần gặp tử thi Ám Năng, đám người rốt cục cũng nhìn mãi thành thói quen. Cái đường hầm của Tần gia cũng không tính là quá xa, Bành Long mang theo mọi người cẩn thận tiến lên, sau cùng liền tìm được vị trí của quái vật Ám Năng.

"Rống —— " Một tiếng gào thét phát ra từ trong khói đen.

Đến rồi! Tâm thần của mọi người trở nên nghiêm nghị, bọn hắn đã cảm giác được cái cỗ khí tức kinh khủng kia, truyền đến từ cuối lối đi.

"Quái vật Ám Năng."

"Ám Năng tạo thành sinh vật, có lực lượng vô cùng vô tận." Bành Long lạnh lùng nói: "Muốn chân chính giết chết bọn hắn, nhất định phải kéo vào thế giới Số chiều rồi tiến hành chém giết, bình thường cũng phải có một gen chiến sĩ hợp tác cùng với một chế tác sư, gen chiến sĩ xuất thủ trước, chờ đến khi thân thể của nó..."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.