Siêu Cấp Gen

Chương 144: Khô lâu màu xanh




Khô lâu màu xanh

Khô lâu màu xanh

Mình đồng da sắt? Trần Phong hơi híp tròng mắt lại.

"Không ổn rồi, chúng ta hãy rút lui trước." Vương Thuần thấp giọng nói.

Phục kích sợ nhất chính là phát sinh chuyện bất ngờ!

Đám người Vương Việt phái người phục kích Trần Phong, cũng tương tự gặp phải rất nhiều chuyện ngoài ý muốn, cho nên luôn gặp xui xẻo, mà hiện tại, Tôn Giáp xuất hiện, cũng khiến cho bọn họ cảm giác không ổn.

Đám người Từ Phi không thể ra tay, ai có thể đánh bại Tôn Giáp?

"Ta tới thử xem." Trong mắt của Trần Phong lấp loé hàn quang.

Hôm nay phục kích Vương Việt, vì nhất kích tất sát, hắn nhất định phải thành công!

"Ngươi?" Tôn Giáp nhịn không được cười vang lên.

Một tên tiểu tử chỉ mới vừa tiến vào cấp E? Thật sự là...

Nhưng mà, hắn còn chưa kịp phản ứng, Trần Phong đã bạo phát lực lượng.

Thiên huyễn đao gió! Trần Phong vừa ra tay đã bạo phát ra sát chiêu cường đại của bản thân.

HƯU... U... U! Một chuỗi đao gió quỷ dị đánh thẳng về phía Tôn Giáp, chiêu số trì hoãn quen thuộc kia một lần nữa bạo phát, nhưng mà, quanh thân Tôn Giáp chợt hiện lên vòng sáng màu vàng, dĩ nhiên ngăn chặn hết toàn bộ mọi thứ đánh tới.

"Leng keng đinh đương!" Đầy trời đao gió hướng về phía Tôn Giáp mà chặt chém.

Coi như là những cái đao nước cùng với dịch nhờn kia, đánh lên trên người Tôn Giáp, thế mà cũng trượt sang một bên, cơ thể mình đồng da sắt của hắn, thật sự giống như bôi trơn một lớp dầu mỡ. Tất cả đao gió, hoàn toàn không có hiệu quả.

"Đây chính là công kích của ngươi?" Tôn Giáp cười to.

Đao gió đủ tất cả các loại thuộc tính? Quả thật là có chút ý tứ, đáng tiếc, đối với hắn mà nói, căn bản không có hiệu quả!

Hắn là gen chiến sĩ loại hình phòng ngự, khi công kích không vượt qua được lực lượng phòng ngự của hắn, căn bản là không cách nào đánh phá được phòng ngự của hắn.

"Hừ." Trần Phong chỉ cười lạnh một tiếng.

Mình đồng da sắt, hóa ra là ý tứ này...nếu như vậy...càng đơn giản hơn rồi.

Trong mắt Trần Phong chợt lóe lên quang mang lạnh lẽo, một lần nữa bạo phát đao gió, vứt hết những thuộc tính khác, một chuỗi đạo gió màu xanh lục lập tức bạo phát, hoàn toàn bao phủ Tôn Giáp.

Phốc! Phốc!Đao gió hóa thành từng bãi từng bãi chất lỏng.

"Ta đã nói rồi, công kích của ngươi không có hiệu quả đối với ta."

"Ngươi cho rằng loại công kích này..." Tôn Giáp cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên hắn cảm giác được một cỗ đau đớn thấu xương, vừa cúi đầu xem xét, sắc mặt lập tức đại biến, những bãi chất lỏng màu xanh biếc kia, lại có thể ăn mòn thân thể mình đồng da sắt của hắn.

Độc! Thứ này lại có thể dịch độc!

Dịch độc tương quan với gen, có tính ăn mòn cực kỳ cường đại, có tác dụng đặc biệt, nhưng mà bởi vì tính chất đặc biệt kia của bản thân, cùng với việc không dễ dàng tổ hợp thành hệ thống gen, cho nên đã bị xã hội loại trừ, không được sử dụng, số lượng có thể nói là vô cùng thưa thớt, vì thế Tôn Giáp hầu như không có gặp được những loại gen dịch độc này!

Nhưng mà hiện tại, hắn đã gặp trúng rồi, đây nhất định là một loại gen có thể khắc chế được hắn!

"Đáng chết." Tôn Giáp điên cuồng thúc giục năng lực, nỗ lực gạt bỏ loại chất lỏng độc hại đang dính trên cơ thể, thế nhưng phần bụng vẫn như cũ bị những bãi chất lỏng màu xanh kia lưu lại một lỗ hổng. Có thể thấy rõ máu thịt!

Kim loại? Mình đồng da sắt? Công kích dưới cấp D căn bản không có hiệu quả? Trò hề mà thôi!

"Cút ngay cho ta!" Tôn Giáp cảm giác được lực lượng của mình vẫn còn đang suy giảm rõ rệt.

Đáng chết! Những bãi dịch độc này thực ra có tốc độ rất chậm, chỉ cần hơi chút chú ý là căn bản sẽ không bị đánh trúng, thế nhưng là do hắn đã quá chủ quan, chỉ vẻn vẹn một lần chủ quan này thôi! Hắn tin tưởng, chỉ cần khiến cho những bãi dịch độc chết tiệt này tách ra khỏi cơ thể, chính mình có thể tiêu diệt Trần Phong! Thế nhưng mà, Trần Phong sẽ cho hắn cơ hội sao?

"A." Trần Phong cười lạnh một tiếng.

"Lên!" Vô số đao gió bay lượn, đao gió màu xanh biếc lập tức bạo phát!

Hai mươi đạo! Bốn mươi đạo! Một trăm đạo!

Đầy trời đao gió màu xanh cuốn lên như bão táp, nếu như đã nắm lấy cơ hội, tất nhiên là hắn muốn nhất kích tất sát cái tên Tôn Giáp này, đao gió màu xanh kinh khủng lập tức vùi dập Tôn Giáp.

"A a a a a a ——" Từng tiếng kêu thảm thiết chói tai vang lên.

Ục ——

Ục ——

Thanh âm dịch độc ăn mòn thân thể không ngừng truyền tới.

Tất cả mọi người ai cũng hoảng sợ mà nhìn một màn này, ngay cả đám người Từ Phi ở nơi xa cũng lộ ra vẻ mặt kinh hãi, rùng mình nhìn nhìn Trần Phòng, đây là cái năng lực quỷ quái gì thế?

Phát sinh phản ứng phân hủy tan rã hay sao? Trần Phong cũng là có chút phát mộng nhìn sản phẩm của mình.

Chính hắn cũng không nghĩ đến, sau khi Tôn Giáp khiến cho thân thể của hắn biến thành kim loại, dĩ nhiên sẽ kết hợp dịch độc làm phát sinh phản ứng, cuối cùng lại thành ra một kết quả như thế! Phải biết, những dịch độc này, cho dù là dính lên trên cơ thể người bình thường, c chỉ là ăn mòn một khối máu thịt nho nhỏ mà thôi, dù sao thì đây cũng chỉ là uy lực cấp E! Hiệu quả khắc chế của Thiên huyễn, có thể thấy được chút ít.

Cuối cùng, khi dịch độc rơi xuống đất, cũng là khi tiếng kêu thảm thiết ngừng hẳn lại, tất cả mọi người ngưng mắt nhìn chằm chằm, không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, vị trí của Tôn Giáp, dĩ nhiên chỉ còn lại một cỗ khô lâu màu xanh ở đó!

Trên mặt đất là từng bãi từng bãi chất lỏng màu xanh biếc, một cỗ khô lâu màu xanh đang đứng giữa bãi chất lỏng đó.

Hình ảnh kia...thật sự quá khiến người kinh hãi!

"Gặp quỷ rồi." Ngay cả những người đang chiến đấu với Từ Phi cũng ngừng tay lại, dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn vào Trần Phong, sợ ngay lúc này Trần Phong sẽ đột ngột đánh ra một chiêu như vậy về phía bọn hắn!

Chấm dứt rồi sao? Trần Phong không để ý tới bọn hắn, mà chỉ bình tĩnh xem xét cỗ khô lâu màu xanh kia. Một lần trùng hợp, một lần khắc chế hoàn mỹ, tiễn đi một vị gen chiến sĩ cấp D, hợp tình hợp lý, nhưng mà, một gen chiến sĩ cấp D, chỉ có một loại gen năng lực này thôi sao?

Vào thời điểm Trần Phong đang suy tư, một màn càng kinh hãi hơn đã phát sinh.

Cỗ khô lâu kia ——dĩ nhiên lại cử động!

"Đây là thứ quái quỷ gì?!" Tất cả đều sợ hãi.

Chặt đứt tay chân còn sống có thể lý giải, dù cho người bị đâm ra một lỗ thủng trên ngực, vẫn còn giữ được một hơi để mở miệng gọi to "Hung thủ chính là...", cái thể loại phim kịch cẩu huyết này đám người đều có thể lý giải, thế nhưng mà... con mẹ nó, đã biến thành một bộ xương khô rồi, dĩ nhiên còn có thể động đậy, cái này không khỏi có chút kinh khủng dọa người đi.

Cạch...!

Cạch...!

Cỗ khô lâu màu xanh truyền đến tiếng vang thanh thúy.

Xoát! Bộ khô lâu đột nhiên nhìn về phía Trần Phong, ở bên trong hai hốc mắt trống rỗng, thế mà có hai ngọn lửa màu lục đang cháy hừng hực.

"Ngọc Cốt Tôn Giáp..." Từ Phi cũng hít vào một ngụm khí lạnh: "Hóa ra là ý tứ này!"

Tôn Giáp có ngọc, thiết, đồng, ba tầng gen, dùng ngọc là trụ cột, kiến tạo nên mình đồng da sắt, có được sức chiến đấu siêu cường!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.