Siêu Cấp Gen

Chương 7: Tụ họp




Số liệu yêu cầu dung hợp chính là do Hiệp hội chế tác gen bình trắc, là thuộc tính yêu cầu thấp nhất để an toàn dung hợp loại gien biến dị này, nếu thuộc tính thấp hơn yêu cầu này, thân thể không thể thừa nhận được gien biến dị, sẽ có tỉ lệ cao xảy ra chuyện không mong muốn.

Gen cơ sở, chính là nói các thuộc tính có thể tăng lên sau khi dung hợp gen biến dị.

Về phần thuộc tính ở giữa hai số 2-3, là có quan hệ cùng với Gen chế tác sư, Gen chế tác sư càng cường đại, thuốc thử chế tác gen được càng ưu tú.

Còn gen năng lực, đây chính là điểm quan trọng nhất sau khi dung hợp gien, người dung hợp gien có thể thu được năng lực đặc biệt thuộc về sinh vật biến dị. Ví dụ như năng lực "Cơn giận của Mộc Hùng" này, chỉ có những người sau khi dung hợp Gien Mộc Hùng, mới có thể phóng xuất ra "Cơn giận của Mộc Hùng", trong thời gian ngắn tăng lực lượng của chính mình lên trên một diện rộng.

Tăng cường siêu mạnh, làm lạnh siêu nhanh, đã khiến cho Gien Mộc Hùng trở thành một trong những gen năng lực được các công trường hoan nghênh nhất. Nhưng mà, Gien Mộc Hùng chỉ có thể được bán ra được 5000 nguyên, mà tài liệu tiêu hao đã đến 4000 nguyên, sau khi khấu trừ đủ loại phí dụng thì căn bản chẳng kiếm lời được bao nhiêu tiền, cho nên có rất ít người muốn chế tác Gien Mộc Hùng. Cho nên, để làm cho lượng nhu cầu to lớn về Gien Mộc Hùng trở nên thăng bằng, Hiệp hội chế tác gen đã công khai cách điều chế Gien Mộc Hùng, khiến cho nó trở thành cách điều chế nhập môn luyện tập.

Rời đi khỏi dãy trọ, Trần Phong đi đến một cửa hàng gần đó.

"Tiểu Phong tới à." Trương thúc cười chủ cửa hàng tài liệu hỏi: "Lần này cháu muốn mua mấy phần tài liệu gen?"

"Ừm, cho cháu năm phần tài liệu chế tác Gien Mộc Hùng." Trần Phong gật gật đầu nói.

"Được." Trương thúc nhanh chóng gom góp tài liệu cho hắn, sau đó bỗng dưng dừng lại một chút, nói: "Tiểu Phong, không biết cháu có hứng thú đến cửa hàng của ta làm việc hay không?"

"A?" Trần Phong sửng sốt.

"Ài." Trương thúc thở dài, tiếc hận nói: "Chú biết cháu thi rớt đại học, nhưng cháu à, cháu cũng nên nhìn về phía trước. Nếu như cháu không ghét bỏ, trước hết hãy làm việc ở nơi này, lúc nào tìm được công việc tốt hơn, lúc nào cũng có thể rời đi."

"Ây gu." Trần Phong đổ mồ hôi. Cái chuyện hắn thi rớt đại học truyền bá cũng nhanh quá kinh người đi! Bây giờ mới là mấy giờ? Hiển nhiên, hắn cũng không biết, bởi vì thành tích thi tốt nghiệp trung học vào đúng 6 giờ chiều cùng ngày sẽ được công bố, cho nên tất cả mọi người đều có thể lên trên internet thẩm tra, cho nên mấy giờ trước toàn bộ làng xóm của Trần Phong đều đã biết chuyện. Bọn họ cũng không nghĩ tới, Trần Phong ngày bình thường có thành tích ưu tú, thế mà lại thi rớt đại học.

"Ồ, Tiểu Phong cũng tới à." Lưu bác gái ở gần đó cũng đi tới hỏi thăm: "Cháu không tham gia họp lớp à?"

Trần Phong lại sửng sốt, họp lớp cái gì?

"Chính là buổi chúc mừng tốt nghiệp..." Lưu bác gái mới nói được một nửa đã phát hiện Trương thúc đang lườm bà, nhất thời tỉnh ngộ nói: "Ây cha, nhìn xem cái miệng này của ta!"

"Là buổi tụ hội của những học sinh tốt nghiệp." Trương thúc thở dài, nói: "Theo lý mà nói, sau khi kết quả thi được công bố ra, lớp trưởng sẽ mời tất cả những người đã tham gia thi tốt nghiệp đến tụ hội, để cho mọi người đến họp mặt một chút, tuy nhiên những bạn học kia của cháu..."

Trương thúc lắc đầu, hiển nhiên đối với việc Trần Phong không được mời đi tụ họp rất là bất mãn, nói: "Còn chưa tiến vào xã hội mà đã như vậy, những học sinh này..."

"Hừ!. Tiểu Phong, đừng có ở chung một chỗ cùng với những kẻ nịnh hót kia, về sau cháu khẳng định sẽ có tiền đồ hơn so với bọn hắn."

Lưu bác gái vội an ủi. Nhưng mọi người đều rõ ràng, không thi vào được đại học, Trần Phong chỉ sợ sau này sẽ không tiếp xúc được với những bạn học này nữa, còn muốn so tiền đồ với bọn hắn? Cũng chỉ có thể ở trong mơ nói một chút mà thôi.

Mà cũng vào lúc này, Trần Phong mới thấy sự quan trọng của việc thi đại học đối với cái thế giới này. Nguyên lai, ở trong lòng của tất cả mọi người, không thi đậu đại học, thì sẽ không có tư cách trở thành gen chiến sĩ chân chính? Sự phân biệt giới hạn rõ ràng của việc học đại học này, so với trên Địa Cầu còn muốn đáng sợ hơn!

Bất quá...Trần Phong há sẽ quan tâm? Tham gia họp lớp? Có cái trứng mà hắn thèm đi! Những đồng học có quan hệ không tốt kia, căn bản không đáng để cho hắn lãng phí thời gian, hiện tại đối với hắn mà nói, trọng yếu nhất chính là kiểm tra uy lực của Quầng sáng may mắn! Uy lực của Quầng sáng may mắn cùng với năng lực đao gió hắn đã thử qua, dư vị công kích lưỡi đao gió vô hạn trong lòng của hắn cho đến bây giờ vẫn chưa tiêu tan, như vậy, Quầng sáng may mắn cùng với thuật chế tác gien kết hợp lại với nhau sẽ có uy lực như thế nào? Hắn rất chờ mong.

Kim Thành, tại khách sạn Phong Hoa.

Các đồng học của lớp A2 cấp 3, đang chúc mừng lẫn nhau về việc đối phương thi đậu đại học, bỗng nhiên có người nhớ đến cái gì đó, hỏi: "Đúng rồi, tại sao lại không thấy Trần Phong tới?"

"Đoán chừng là hắn ngại tới đi." Có người cười nói: "Bình thường thì lúc nào cũng đứng thứ nhất toàn trường, thi đại học thế mà lại thi rớt, nếu như là ta, ta cũng không tiện tới."

"Ha-Ha."

"Không phải vậy sao?"

"Ngươi không biết đâu, mẹ ta mỗi ngày đều nói với ta, con xem một chút Trần Phong người ta, nhà người ta không có điều gì mà thành tích toàn là thứ nhất, nghe nhiều phiền muốn chết! Lần này ta thi trở về các ngươi đoán xem, mẹ ta cái gì cũng không nói, Ha-Ha." Một học sinh khác cười to.

Hiển nhiên, Trần Phong chiếm lấy vị trí thứ nhất quá lâu đã bị rất nhiều người ghen ghét.

"Các ngươi đang nói cái gì vậy." Lớp Trưởng Vương Việt quát lớn một tiếng, nói: "Nói thế nào thì cũng là bạn học chung một lớp."

"Thôi đi, chúng ta nói sự thật cũng không cho nói." Đám người cười hắc hắc.

"Hắn không đến cũng tốt." Vương Việt từ tốn nói: "Thành tích của hắn như vậy, lúc này chỉ sợ tâm tình cũng không được tốt cho lắm, đoán chừng về sau cũng không có cơ hội gặp nhau, bây giờ từ biệt cũng tốt."

"Đúng là như thế." Có người cười lạnh nói: "Nếu như không phải trường cấp 3 nhất định không cho chúng ta tăng thể chất cơ sở lên, thì bằng vào tư nguyên ở nhà của chúng ta, làm sao sẽ bị một tên nghèo khổ cầm lấy vị trí thứ nhất? Phi! Coi như hắn có thi đậu vào đại học, cũng sẽ bị chúng ta bỏ xa, huống chi hiện tại ngay cả đại học cũng không thi đậu."

Có rất nhiều người phụ họa. Vương Việt chỉ cười cười, cũng không tiếp tục mở miệng.

Mà đúng lúc này, vòng đeo của Vương Việt chấn động, một một tin nhắn lặng yên không một tiếng động xuất hiện, Vương Việt nhìn qua một chút, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.

Trần Phong thế mà còn sống?

Tiểu tử kia, rõ ràng đã bị...

"Đến, chúc mừng Vương đại lớp trường của chúng ta thi đậu đại học Thanh Bắc hệ chế tác gen."

Có người đến mời rượu Vương Việt.

"Ha-Ha, đa tạ." Vương Việt đóng màn sáng vòng đeo lại, đứng dậy đáp lễ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.