Ông Xã À, Chia Tài Sản Nào!

Chương 62: 62: Mọi Chuyện Sáng Tỏ




Nhớ tới bữa tiệc quy tụ những nhà kinh doanh nổi tiếng đến tham dự Thẩm Lạc Ngưng lại nhíu mày,thư mời cô đến dự tiệc đã được gửi từ một tháng trước rồi nhưng bây giờ cô lại không muốn đi.

Chắc giờ tin cô là vợ của Âu Mạc Thiên Vũ chắc cũng đã lan truyền hết nguyên cả nước rồi, cô không muốn mình là tâm điểm của sự chú ý.

Âu Mạc Thiên Vũ đăng lên như vậy chẳng khác nào tuyên bố cho cả đất nước Thẩm Lạc Ngưng là vợ của Âu Mạc Thiên Vũ.

Nghĩ tới Thẩm Lạc Ngưng chỉ biết thở dài trong lòng " Tớ vẫn chưa biết có nên đi hay không"
" Sao lại không đi chứ,đến đó cậu có thể học hỏi nhiều thứ hơn"
Thẩm Lạc Ngưng buồn chán, tay xoa xoa ấn đường nói" Để tớ nghĩ xem,vậy thôi nhá"
" Ừm,tạm biệt cậu"
Chưa kịp định thần Tiểu Lạc đã đi lại chỗ cô" Mẹ ơi"
Thẩm Lạc Ngưng nhìn Tiểu Lạc, cúi xuống ôm con bé lên"Tiểu Lạc của mẹ kêu mẹ có việc gì?"
Tiểu Lạc cầm điện thoại đưa đến trước mặt Thẩm Lạc Ngưng hỏi" Mẹ ơi,sao trên đây người ta nói là mẹ có chồng ạ"
Thẩm Lạc Ngưng nhìn video nói về việc tràn lang trên mạng những tin tức đào bế quá khứ của Thẩm Lạc Ngưng và Âu Mạc Thiên Vũ.

Thẩm Lạc Ngưng nhíu mày không biết nên giải thích như nào cho Tiểu Lạc hiểu.

Tiểu Lạc vẫn nhìn Thẩm Lạc Ngưng hỏi" Mẹ ơi chồng của mẹ là chú đẹp trai, vậy chú đẹp trai là ba của con đúng không mẹ?"
Thẩm Lạc Ngưng nhìn Tiểu Lạc,thấy đôi mắt đang mong chờ lóe lên một tia hy vọng cô không nở nói dối con bé.

Thẩm Lạc Ngưng đưa mắt nhìn Tiểu Lạc nói" Ừm, chú đẹp trai là ba con"
Tiểu Lạc lúc đầu là ngạc nhiên sau đó là vui mừng,con bé nhảy cẩn lên nói" Yeah,con có ba rồi"
Thẩm Lạc Ngưng mắt đỏ hoe,từng giọt nước mắt không biết sao mà đua nhau rơi xuống cô không biết nên vui hay nên buồn.

Vui vì cuối cùng những gì cô giấu trong lòng cuối cùng cũng được nói ra hết hay buồn vì cô lại đối mặt với sự chất vấn từ những người xung quanh.

Đột nhiên điện thoại cô vang lên đưa cô về thực tại.

Nhìn thấy người gọi là Lý Thiên Thư cô lại do dự không biết nên gọi hay không.

Nhưng cuối cùng cô vẫn bắt máy.

" Mẹ gọi con có gì không ạ?" Thẩm Lạc Ngưng định thần lại cố gắng dùng giọng bình tĩnh nhất có thể.

" Con có con gái à?"
Vừa nghe xong Thẩm Lạc Ngưng chau mày lại,hô hấp như trì quãng cô nói" Mẹ nghe ở đâu ạ?"
" Con trả lời câu hỏi của mẹ đi" Lý Thiên Thư gấp gáp nói.

Thẩm Lạc Ngưng biết là không giấu được nữa nên cũng nói thật" Vâng con có con gái"
Bên đầu dây bên kia im lặng một lúc rồi lên tiếng" Là con của Âu Mạc Thiên Vũ đúng không con?"
Thẩm Lạc Ngưng nắm chặt điện thoại nói" Vâng"

" Con có thể đưa con gái con về nhà ông nội Âu không?"
Thẩm Lạc Ngưng do dự nhưng lại nghĩ mọi chuyện đều rõ rồi giấu cũng không được" Dạ được"
Định cúp máy Lý Thiên Thư lại nói" Con không cần gọi xe để Âu Mạc Thiên Vũ đến đón con"
" Vâng"
Thẩm Lạc Ngưng nhìn Tiểu Lạc đang vui vẻ ngồi ở ghế so fa mà chỉ biết bất lực.

Hai mẹ con cô nhanh chóng chuẩn bị rồi đi đến nhà ông nội Âu.

Đi xuống cổng khách sạn xe của Âu Mạc Thiên Vũ đã đỗ đó từ lâu.

Tiểu Lạc thấy xe của Âu Mạc Thiên Vũ thì chạy nhanh lại.

" Chú đẹp trai!" Tiểu Lạc chạy nhanh lại ôm chầm lấy Âu Mạc Thiên Vũ.

Âu Mạc Thiên Vũ cũng đáp lại Tiểu Lạc, hai người ôm nhau đến một lúc mới bỏ ra.

Âu Mạc Thiên Vũ nhìn Tiểu Lạc nói" Con phải gọi chú đẹp trai là ba"
Tiểu Lạc gật gật đầu" Dạ vâng ba"

Âu Mạc Thiên Vũ nhìn Tiểu Lạc một lúc rồi lại dời mắt sang Thẩm Lạc Ngưng.

Thẩm Lạc Ngưng nhíu mày nhìn Âu Mạc Thiên Vũ" Chúng ta có đến nhà ông nội Âu không?"
Âu Mạc Thiên Vũ nhìn Thẩm Lạc Ngưng cười" Có chứ vợ"
Thẩm Lạc Ngưng lườm Âu Mạc Thiên Vũ ôm Tiểu Lạc ngồi vào ghế lái phụ.

Đến nhà ông nội Âu, tự nhiên những sự kiêu ngạo đứng trước Âu Mạc Thiên Vũ của cô biến mất hay vào đó là sự lo lắng.

Thẩm Lạc Ngưng đứng sau lưng Âu Mạc Thiên Vũ hỏi" Này, anh nghĩ khi thấy tôi ông nội có đánh tôi không?"
Âu Mạc Thiên Vũ khó hiểu quay lại nhìn Thẩm Lạc Ngưng nửa đùa nửa thật nói" Em yên tâm không chừng vô ông nội Âu còn ôm chầm lấy em vì em đã sinh cho ông một đứa cháu đấy"
Thẩm Lạc Ngưng nhìn Âu Mạc Thiên Vũ " Tôi giấu gia đình anh việc tôi sinh Tiểu Lạc tôi không biết có! "
Chưa nói hết câu Âu Mạc Thiên Vũ đã cướp lời" Không phải bây giờ em đưa Tiểu Lạc về đây rồi à?Em yên tâm nếu có đánh em tôi sẽ thay em bị đánh"
Thẩm Lạc Ngưng vô thức hỏi" Anh không sợ đau à?"
Âu Mạc Thiên Vũ cười nhẹ nói nhỏ" Suốt 5 năm em đi lúc nào về đây anh chả bị đánh"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.