Võ Đạo Đan Tôn

Chương 387: Nữ tử thần bí (2)




Chương 387: Nữ tử thần bí. (2)

- Lâm Tiêu, Lâm Tiêu. . .

- Thật sao?

Nữ tử tuyệt mỹ biểu lộ thì thào, nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu nói:

- Lâm Hiên Tân Vệ Thành là gì của ngươi?

Lâm Tiêu khẽ giật mình, chợt lập tức giật mình, nói:

- Chính là đại ca tại hạ.

Đối phương nói trước kia cũng là đệ tử Thiên Tài Huấn Luyện Doanh, hơn nữa tuổi tác tựa hồ cũng không kém đại ca nhiều, hiển nhiên cô gái này năm đó hắn là quen biết đại ca Lâm Hiên trong huấn luyện doanh, lúc này mới có nghi vấn như vậy.

- Đệ đệ Lâm Hiên sao?

Nữ tử tuyệt mỹ trong miệng thì thào, sau một khắc ánh mắt của nàng lại đột nhiên lăng lệ ác liệt, một cổ sát cơ khiến người sợ hãi từ trong cơ thể nàng mạnh mẽ phóng lên trời.

Cổ sát cơ này đáng sợ như thế, khiến Lâm Tiêu lập tức có một cảm giác hít thở không thông, nếu như nói ở trước mặt võ giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong như Triều Diệt, Lâm Tiêu còn có cơ hội phản kháng, vậy thì ở trước mặt nữ tử thần bí Quy Nguyên cảnh này, ngay cả dũng khí phản kháng cũng khó nổi lên được.

Dưới ánh mắt Lâm Tiêu, cô gái này đột nhiên quay người, rồi sau đó một chưởng chụp về chỗ Triều Diệt còn chưa rời đi ở phương xa.

Cả phiến hư không dưới một chưởng của nữ tử thần bí đột nhiên chấn động lên, hư không nhộn nhạo lên đạo đạo rung động, điên cuồng truyền về chỗ Triều Diệt.

- Không tốt.

Xa xa Triều Diệt thời khắc chú ý đến động tĩnh bên phía Lâm Tiêu, lúc đầu cảm giác được sát cơ kinh người toát ra từ trên người nữ tử kia, trong lòng của hắn còn mừng thầm, cho rằng Lâm Tiêu chọc giận nữ tử thần bí, lại không nghĩ rằng đối phương vậy mà quay người đánh một chưởng tới hắn, trong miệng lập tức kêu lên một tiếng sợ hãi.

Nguyên lực ẩn chứa khí tức đáng sợ vô tận xuyên thấu hư không như núi lớn đè ép đến, Triều Diệt trong nội tâm hoảng sợ, tăng nguyên lực lên đến cực hạn, song đao liều lĩnh bổ về phía bàn tay hư vô do nữ tử thần bí kia đánh ra.

Bàn tay hư vỗ vô vào trên song đao của Triều Diệt, giống như bàn tay đánh vào mặt nước, tầng tầng rung động nhộn nhạo ra, song đao trong tay Triều Diệt ầm ầm bạo toái, nguyên lực ẩn chứa khí tức tức đáng sợ vô tận sau một khắc phảng phất như thủy triều dũng mãnh tràn vào cơ thể hắn.

- Không..

Trong miệng Triều Diệt phát ra tiếng gầm rú kinh sợ, cả người lập tức muốn nổ tung lên, hóa thành huyết thủy văng khắp trời, không còn lưu lại một khối da thịt hoàn hảo nào cả.

- Cái này. . .

Lâm Tiêu trừng lớn hai mắt, hoảng sợ nhìn xem một màn này, Triều Diệt vừa rồi đuổi giết khiến hắn chật vậy, vậy mà dưới một chưởng của nữ tử thần bí lập tức nát bấy, hình ảnh chân thật mãnh liệt như thế khiến Lâm Tiêu đối với cường giả Quy Nguyên cảnh rốt cục đã có chút đại khái hiểu rõ.

Một chưởng đánh chết Triều Diệt, sát cơ đáng sợ như thủy triều trôi qua, nữ tử tuyệt mỹ xoay người, trong tay đột nhiên hiện ra một khỏa đồ vật màu trắng bắn về phía trước ngực Lâm Tiêu.

Bá.

Lâm Tiêu duỗi ra tay phải, chụp nó vào tay.

- Đệ đệ Lâm Hiên sao, hi vọng ngươi có thể hảo hảo tu luyện, viên thuốc này tặng cho ngươi trị liệu thương thế trên người a.

Âm thanh nữ tử tuyệt mỹ phát ra, thân hình mạnh mẽ phóng lên trời, lập tức biến mất giữa thiên địa.

Chỉ trong chớp mắt, quang cảnh núi rừng trước kia còn vô cùng thảm thiết chợt trống trơn, không còn lại gì, chỉ còn thi thể nát bấy của Triều Diệt ở phương xa và Lâm Tiêu hoàn toàn không rõ chuyện gì xảy ra.

Một cổ mùi thuốc nồng đậm dũng mãnh vào tràn vào mũi Lâm Tiêu .

- Đây là. . . Ngũ phẩm Nguyên Khí Đan.

Lâm Tiêu cúi đầu xuống, trong miệng không khỏi lên tiếng kinh hô.

Đối phương chỉ tiện tay đã cho hắn một hạt Ngũ phẩm Nguyên Khí Đan, không thể không nói đây tuyệt đối là hậu lễ, phải biết rằng, một quả Ngũ phẩm Nguyên Khí Đan giá trên thị trường chính là năm triệu lượng một khỏa.

- Nữ tử thần bí vừa rồi lúc đầu cứu ta là vì nghe Triều Diệt nói ta là đệ tử Thiên Tài Huấn Luyện Doanh, hơn nữa nàng cũng không có ý định đánh chết Triều Diệt, nhưng sau khi nghe được tin tức về đại ca, nữ tử thần bí kia lại đột nhiên động thủ, một chưởng đánh chết Triều Diệt, hiển nhiên là vì đại ca.

- Nữ tử thần bí này năm đó tuyệt đối quen biết đại ca, hơn nữa cả hai là bạn không phải địch.

Lâm Tiêu cảm khái một tiếng, sau khi chính thức tới Hiên Dật Quận Thành hắn mới biết được sự đáng sợ của đại ca mình năm đó.

- Không xong.

Đột nhiên, Lâm Tiêu giống như nghĩ tới điều gì đó, vội vàng đi chung quanh thi thể Triều Diệt, chỉ thấy trong núi rừng đều là thịt vụn, căn bản không thấy vật gì có giá trị cả.

Dưới một kích của cường giả Quy Nguyên cảnh, ngay cả vũ khí cũng vỡ vụn, lại càng không cần phải nói đến đồ vật mà Triều Diệt mang theo.

- Lúc trước Triều Diệt kia nói đại ca đã từng đắc tội một đại nhân vật, mới đưa tới họa sát thân, đáng tiếc Triều Diệt đã chết, không biết đại nhân vật kia đến cùng là ai, bất quá bất kể như thế nào, Hắc Long trại cũng là người chấp hành giết chết đại ca.

Nghĩ vậy, trong ánh mắt Lâm Tiêu đột nhiên bốc ra một cổ sát cơ đậm đặc:

- Hắc Long trại, Lâm Tiêu ta nói được thì làm được, một ngày nào đó sẽ san bằng các ngươi, còn đầu sỏ chính thức kia nữa, ta sẽ đích thân tìm ra ngươi là ai, báo thù cho đại ca.

Lâm Tiêu trong nội tâm âm thầm thề với trời.

Bất quá hiện giờ thực lực của hắn quá yếu, đừng nói là bản tôn, coi như là tính cả phân thân Toản Địa Giáp cũng căn bản không cách nào tiêu diệt Hắc Long trại, đừng thấy Hắc Long trại chỉ là một thế lực ngầm nho nhỏ, nhưng nó lại âm thầm ngấp nghé lấy Tân Vệ Thành, là một thế lực có uy hiếp trí mạng đối với Tân Vệ Thành, thực lực Hắc Long trại cũng vô cùng đáng sợ.

- Tuy rằng Triều Diệt chết rồi, nhưng không biết có còn cường giả Hắc Long trại khác ẩn nấp ở chỗ này không nữa.

Lâm Tiêu trong nội tâm âm thầm cảnh giác, nguy cơ sinh tử lúc trước khiến hắn chính thức cảm thấy tử vong tiến đến, cho dù tốc độ phát triển của hắn đã rất nhanh, nhưng theo bản thân Lâm Tiêu thấy vẫn còn xa xa không đủ.

Sau khi lấy được yêu đan Huyết Văn Hùng, Lâm Tiêu trực tiếp bay vút về phía Hiên Dật Quận Thành, trong khi chiến đấu với Triều Diệt trên người hắn đã nhận lấy không ít tổn thương không nhẹ, cần phải đi về hảo hảo trị liệu.

Dưới sự thúc dục toàn lực Lâm Tiêu chạy như bay, sau khi ước chừng nửa canh giờ, Lâm Tiêu rốt cục cũng vào trong Hiên Dật Quận Thành, trên đường đi cũng không gặp phải nguy hiểm gì.

Lâm Tiêu cũng không biết là, trên đường hắn trở về, trên không trung mấy ngàn thước trên đỉnh đầu hắn thủy chung có một bóng người đạm mạc theo sát hắn, hộ tống hắn, thẳng đến khi Lâm Tiêu tiến vào Hiên Dật Quận Thành bóng người kia mới dừng thân hình lại.

Trong Hiên Dật Quận Thành tuy rằng ngư long hỗn tạp, thường xuyên cũng có ám sát, chiến đấu xảy ra, nhưng địa vị học viên Thiên Tài Huấn Luyện Doanh vô cùng cao quý, tuyệt không người nào dám ở trong quận thành công khai ra tay với bất kỳ một đệ tử huấn luyện doanh nào cả.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.