Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 354




Edit: Linhlady

- -------------------------?

“A…… Vậy cô phải báo đáp tôi thật tốt đấy~” Khoé miệng Giang Văn Hiền gợi lên một nụ cười nhộn nhạo, thoạt nhìn có một ít xấu xa.

Mạc Vân Quả gật đầu đáp: “Được.”

Cô nhất định sẽ hoàn thành thật tốt nhiệm vụ của mình! Mục tiêu nhiệm vụ của cô còn cỗ vũ đấy!

Cứ như vậy, một hồi hiểu lầm giữa hai người ra đời.

Mạc Vân Quả cho rằng Giang Văn Hiền đã biết thân phận hamster tinh của mình, dù sao cô cũng nói mình đến báo ân.

Mà Giang Văn Hiền lại cho rằng Mạc Vân Quả biết hắn vô tình cứu được một cô gái thuần khiến là cô……

Tất cả đều không thể hiện ra bên ngoài, hai người âm thầm theo đuổi suy nghĩ của mình, trong tương lai không xa, khi Mạc Vân Quả biến thành chân thân, phản ứng của hai người thú vị ngoài dự kiến……

Nói về chủ đề chính, một giấc này của Giang Văn Hiền ngủ tới tận tối, đương nhiên hắn sẽ cảm thấy đói.

Sau khi nói chuyện với Mạc Vân Quả một lúc, sau đó bảo Mạc Vân Quả hầu hạ hắn ăn cơm.

Hai người xuống lầu, bắt đầu ăn cơm.

Ngay từ đầu Giang Văn Hiền còn muốn Mạc Vân Quả cho hắn, thẳng đến khi hắn phát hiện tất cả thức ăn Mạc Vân Quả gắp đều tiến vào bụng người khác.

V

ì thế Giang Văn Hiền vẫn nên ngoan ngoãn tự mình ăn cơm đi……

Ăn xong chiều, Mạc Vân Quả xem TV, Giang Văn Hiền đi thư phòng làm việc.

Tuy rằng không thể vận động mạnh, nhưng năng lực xử lý văn kiện vẫn có.

Thời gian trôi qua nhanh, nháy mắt đã qua một tuần.

Vết thương của Giang Văn Hiền rất nhanh lành, một tuần đã có thể đi đến công ty.

Mà Mạc Vân Quả “Hầu hạ” Giang Văn Hiền khi hắn đi làm cũng cứ như vậy kết thúc.

Giang Văn Hiền không tính toán buông tha Mạc Vân Quả, hắn còn nhớ rõ cô khiến hắn bị thương, đương nhiên sẽ không cho cô nhàn rỗi.

Vì thế hắn vung tay lên, trực tiếp để Mạc Vân Quả theo hắn đến công ty đi làm.

N

ói là công ty, thật ra chỉ là vẻ bề ngoài thôi, dù sao hắn cũng là hắc đạo.

Sau khi đến công ty, Giang Văn Hiền trực tiếp an bài cho Mạc Vân Quả một vị trí là trợ lý tư nhân, chuyên môn hầu hạ hắn.

Mạc Vân Quả đối với chuyện này cũng không có ý kiến gì, dù sao có thể đi theo mục tiêu nhiệm vụ, không chừng sẽ hoàn thành nhiệm vụ một cách bất ngờ đấy?

Cứ như vậy, Mạc Vân Quả đi theo Giang Văn Hiền đi làm.

Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm, Mạc Vân Quả ngồu trên sô pha trong văn phòng, nhìn Giang Văn Hiền trầm tư xử lý văn kiện, trầm mặc không nói.

Giang Văn Hiền nhìn như đang chuyên tâm xử lý văn kiện, trên thực tế lại là quan tâm xem Mạc Vân Quả đang làm những gì.

Nhưng mà hắn lại phát hiện Mạc Vân Quả cứ như vậy vẫn luôn ngồi ở chỗ kia, nhìn chằm chằm mình!

Giang Văn Hiền nhịn không được giật giật khóe miệng, cho nên hắn thật sự rất đẹp sao?

Thế sao trong mắt tiểu gia hoả kia lại không có hắn?

Không có cái loại ánh mắt mê luyến, cũng không có thưởng thức, thật giống như hắn với cô là người xa lạ, xa lạ không thể xa lạ hơn.

Nghĩ đến đây, Giang Văn Hiền cảm thấy có chút tâm tắc.

Vì phòng ngừa mình tâm tắc đến chết, hắn vẫn là không cần suy nghĩ.

Giang Văn Hiền lắc lắc đầu, đem tạp niệm vứtra ngoài, hết sức chuyên chú xử lý khí văn kiện.

Mạc Vân Quả nhìn Giang Văn Hiền lắc lắc đầu, cho rằng hắn gặp vấn đề gì nan giải.

Làm một người muốn báo ân, nàng lúc này cô hẳn nên dũng cảm đứng ra, đi giúp hắn giải quyết khó khăn!

Như vậy nghĩ Mạc Vân Quả liền đứng dậy, dần dần đi tới bên người Giang Văn Hiền.

Cảm giác được Mạc Vân Quả tới gần Giang Văn Hiền: Tới! Cô ấy tới!

- ------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.