Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 332




Edit: Linhlady

- -----------------------?

Mà lúc này ở thế giới bên ngoài, Cố Khinh Thước khinh ngạc nhìn thân thể đại Bạch đột nhiên bay lên không trung.

Đại Bạch duỗi thẳng tứ chi, đầu hơi ngước lên, rõ ràng là khuôn mặt đầy lông, nhưng hắn lại cảm nhận được hương vị thánh khiết.

Trái tim Cố Khinh Thước run rẩy, cái loại cảm giác như bị cái gì đập trúng vây quanh hắn.

Toàn thân hắn đầu đang kêu gào, có được cô ấy! Có được cô ấy! Có được cô ấy!

Từ trên người đại Bạch tản ra một tia sâng, chậm rãi, dần dần bao phủ căn phòng, bao phủ một khu này, thậm chí tới địa phương xa hơn.

Ánh sâng này cực kỳ loá mắt, đặc biệt trong bóng tối, càng có vẻ bắt mắt.

Không ít người kinh ngạc nhìn dị tượng trong không trung, muốn tìm nguồn ánh sáng kia.

Càng có không ít người, tìm đúng mục tiêu đi về phía căn nhà của Cố Khinh Thước.

Nhưng mà chờ bọn họ đi đến nửa đường, lại phát hiện ánh sáng kia đã biến mất, chỉ khoanh vùng được một nơi không xác định nào đó.

Mảng lục địa này, một lần nữa chìm trong bóng tối.

Mà bên kia, Cố Khinh Thước nhìn bóng người nho nhỏ trôi nổi trong không trung toàn bộ thân thể đều hưng phấn đến run rẩy.

Chỉ thấy người trước mắt mặc một thân bạch y, làn da trắng không tỳ vết mang theo một tia thánh khiết, cô đôi mắt khép hờ, lông mi an an ổn ổn, sống mũi cao thẳng, môi mỏng hơi mím mím, toàn bộ tổ hợp ở bên nhau, không thể nói kinh tâm động phách tuyệt mỹ, lại có một loại cảm giác nói không nên lời.

Cái này, chính là diện mạo thật của Mạc Vân Quả.

Mạc Vân Quả chậm rãi mở mắt, đồng tử của của cô màu đen, không trộn lẫn một chút tạp chất.

Khi đôi mắt kia nhìn thẳng vào Cố Khinh Thước, hắn cảm giác như cả linh hồn mình đều run rẫy.

Cố Khinh Thước biết, hắn cả đời này xong rồi, triệt triệt để để xong rồi.

Hắn yêu bản mạng thú của mình, hơn nữa ở một khắc kia, hắn muốn tách ra khỏi cô là chuyện không thể!

Cố Khinh Thước cười, hắn nghĩ, nếu đời này ai có thể uy hiếp ắn, như vậy nhất định là đại Bạch, mà hắn thật sự đặc biệt vui vẻ.

Biểu tình Mạc Vân Quả lạnh lẽo, cô sẽ không cười, cặp mắt kia trước sau đều trong suốt như vậy, nhưng nếu tinh tế nhìn lại, liền sẽ phát hiện đôi mắt lạnh lẽo kia có một tia ấm áp.

“A a a a a! Đại Quả Quả uy vũ hùng tráng!”

“Mỹ mỹ mỹ! Liếm liếm liếm!”

“Làm sao bây giờ! Ta đã yêu tiểu Quả Quả nhà ta đến không thể tự kềm chế!”

“Hu hu hu…… Tiểu Quả Quả khi nào mới có thể tới thế giới ta? Không thì để cho ta ôm một cái cũng được! Hu hu hu hu……”

“Lầu trên ngươi đừng nói chuyện, tiểu Quả Quả nhà ta đều còn không có tới ta thế giới đâu!”

“Thổ lộ tiểu Quả Quả! Gả cho ta đi!”

“Đem lầu trên kéo ra ngoài quần ẩu một trăm lần a một trăm lần!”

“Xong rồi xong rồi, ta hoàn toàn luân hãm……”

“Hiện tại tiểu Quả Quả cảm giác càng thêm đẹp a a a a!”

“Không được không được! Ta muốn lấy quan! Lấy quan! Hu hu hu…… Còn như vậy đi nữa, ta sẽ tìm không thấy lão bà a! Xem tiểu Quả Quả nhiều, cảm thấy những người khác đều không tốt nha! Hu hu hu……”

“Yên lặng thêm cái 1…… Tuy rằng ta đã kết hôn, ha ha ha ha! Ta còn rất yêu ta lão bà! Thoáng lược ~”

“Tú ân ái cút xéo!”

Thật ra, với khuôn mặt này của Mạc Vân Quả đặt ở ba ngàn thế giới mà nói tuyệt đối không phải đẹp nhất, nhưng linh hồn của cô lại là thuần túy nhất.

Mà đám người phòng phát sóng trực tiếp kia cuồng nhiệt chính là linh hồn của cô, là linh hồn trong suốt thuần túy……

- ------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.