Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 292




Edit: Linhlady

- --------------------------?

“Cô tới nơi này làm cái gì?” Cô gái kia cuối cùng vẫn mở miệng nói.

Mạc Vân Quả:?

Y Tường Vi nhìn Mạc Vân Quả sắc mặt lạnh nhạt, cho dù cô không có biểu tình gì, vẫn là dáng vẻ tuyệt mỹ như vậy, không giống mình……

Nghĩ đến đây, trong mắt Y Tường Vi xẹt qua một tia ảm đạm, khó trách người đàn ông kia sẽ thích cô ấy, a…… Sắc đẹp a!

Mạc Vân Quả nhìn Y Tường Vi, thật sự không nghĩ ra, hai người gặp nhau lúc nào.

Người vây quanh Mạc Vân Quả càng ngày càng nhiều, bọn họ biểu tình cuồng nhiệt, có chút thậm chí còn có vài người hướng về bên người Mạc Vân Quả đụng chạm, nhìn dáng vẻ mưu đồ gây rối.

Trong mắt Y Tường Vi xẹt qua một tia sắc bén, cô ấy hừ lạnh một tiếng, bước nhanh đi tới cạnh Mạc Vân Quả, sau đó cầm tay Mạc Vân Quả kéo đi ra ngoài.

“Nắm thảo! Cái người sửu bát quái*! Dám cầm tay nữ thần của ta, đánh chết cô ta!”

*Sửu bát quát: người quái dị.

“Đúng vậy đúng vậy! Vừa thấy đã biết cô ta có mưu đồ gây rối!”

“Mẹ! Ai dám đụng đến nữ thần của ta!”

“Đánh chết cô ta! Đánh chết cô ta!”

Mọi người cứ như thế kêu gào khi Y Tường Vi kéo Mạc Vân Quả, một giay thôi đã bao phủ hai người.

Y Tường Vi mấp máy môi, cánh tay bắt lấy tay Mạc Vân Quả có một tia hơi hơi run rẩy, cho dù như vậy, cô ấy cũng không buông tay.

“Cô không nên tới nơi này.” Cô nên ở bên người Kỳ Thần để hắn bảo vệ cô……

Y Tường Vi cũng không nói lời trong lòng ra, nhưng mà một câu đơn giản như vậy lại gây lửa giận cho đám người xung quanh.

“Sửu bát quái này có ý gì?”

“Mẹ., Tôi thấy cô ta thiếu đánh đây mà! Nhất định cô ta nổi ý xấu với nữ thần của tôi!”

“Đúng vậy đúng vậy! Loại người này làm sao có thể ác độc như vậy!”

“Nhà ta nữ thần còn ở trong tay cô ta! Trước đem nữ thần cứu ra!”

“Đúng thế, đúng thế!”

Khí thế quần chúng tăng vọt, không ít người xô xô đẩy đẩy đụng đến người Y Tường Vi.

Tuy rằng những người đó chán ghét Y Tường Vi, nhưng an toàn của nữ thần, bọn họ lựa chọn đụng vào cô ấy.

Mắt Y Tường Vi dần dần phiếm hồng, nhưng trước sau không có rớt nước mắt.

Y Tường Vi muốn đẩy cánh tay lôi kéo tay mình ra, cô ấy lại không yên tâm để một mình Mạc Vân Quả ở chỗ này.

Mạc Vân Quả có bao nhiêu xinh đẹp là chuyện rõ như ban ngày, một khi để mình cô lại đây, không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Mạc Vân Quả cảm thấy mọi người xô đẩy, hơi thở quanh thành càng trở nê lạnh lẽo.

“Oa dựa! Từ mỹ mạo dẫn phát một hồi đấu tranh!”

“Giảng đạo lý, nhìn mỹ nữ bị ghét bỏ như vậy, ta thật muốn nói một câu, đến đây nhà vào lòng thúc thúc, thúc thúc thương ngươi!”

“Lầu trên xú không biết xấu hổ, còn thúc thúc kia! Ta thấy ngươi so với tổ tông còn kém không nhiều lắm!”

“Ai nha nha! Thế giới này sao lại vó thể đối xử với mỹ nhân như vậy? Nhìn thôi đã thấy đau tim rồi a a!”

“Lầu trên ngươi không được quên, thế giới này thẩm mĩ quan vặn vẹo đến khóc chít chít……”

“Khụ khụ…… Thật muốn tới thế giới này khóc chít chít……”

Mạc Vân Quả:……

“Nhanh gọi điện cho Kỳ Thần, để hắn tới đón cô.” Y Tường Vi cố chấp lôi kéo Mạc Vân Quả, còn tay cô ấy đã bị những người khác thô lỗ đánh đỏ.

Y Tường Vi gắt gao cắn môi dưới, cố chấp không chịu rớt một giọt nước mắt.

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả có thể cảm giác được sức lực của mỹ nhân trước mắt thật lớn, cô một tay đem Y Tường Vi kéo vào trong lòng mình, cho dù Y Tường Vi cao hơn cô

……

Sau đó Mạc Vân Quả vươn tay, một tay đẩy một cái, lại đem người chung quanh toàn bộ đều đẩy ngã trên mặt đất!

Mọi người:…… Ma ma cứu mạng! Nữ thần thật bạo lực thật là khủng khiếp!

Y Tường Vi:…… Luôn cảm giác mình lo lắng là dư thừa……

- ------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.