Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 147




Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả tưởng tượng thì tốt đẹp, sau khi ra ngoài tìm được Đào Ngải Linh, đưa cô ấy đến chỗ Bạch Hiên, để cho hai người tự do phát triển tình cảm.

Nhưng mà Mạc Vân Quả lại là xem nhẹ một sự thật, thế giới này, không phải thế giới cô quen thuộc, cho nên......

Cô hoa hoa lệ lệ lạc đường......

"Tiểu Quả Quả, phốc, ngươi cũng không biết tìm một tờ bản đồ sao?"

"Ai, đáng thương tiểu Quả Quả nhà ta, lẻ loi hiu quạnh......"

"Khiếp sợ! Chó con rời nhà trốn đi, lại bởi vì......"

"Lầu trên lại tới nữa."

"Ha ha! Các ngươi không cần nói chuyện phiếm, mau giúp tiểu Quả Quả nghĩ cách đi!"

"Chúng ta có thể có cách gì, ai."

"Ta nhớ ra rồi, ở thế giới thú nhân kia, tiểu Quả Quả không phải có quang não sao? Cái kia có thể sử dụng một chút."

"Vậy tiểu Quả Quả ngươi thử xem?"

Lúc này Mạc Vân Quả đang đứng ở góc tường nhìn các loại thảo luận trong phòng phát sóng trực tiếp, khi nói đến quang não, cô mới nhớ tới, lần trước dùng xong hình như cô ném nó vào không gian hệ thống.

Mạc Vân Quả quyết đoán lấy quang não ra, sau đó liền nghe thấy một tiếng "007 vì ngài phục vụ, đang cập nhật tin tức vị diện."

"Tin tức download xong......"

Mặc chó của Mạc Vân Quả tràn đầy nghiêm túc, nhìn vòng tay đang đeo trên chân chó, ở trong đầu tự hạ mệnh lệnh: "Tìm được Đào Ngải Linh."

"Đang thu thập tin tức Đào Ngải Linh, xin chủ nhân cho 007 đồ vật có quan hệ với Đào Ngải Linh tiếp xúc qua."

Mạc Vân Quả nghĩ nghĩ, có cái gì là Đào Ngải Linh tiếp xúc đâu?

Nghĩ tới nghĩ lui, giống như tại bên người chỉ có bản thân?

Vì thế cô đặt một chân khác lên vòng tay nói: "Chính là cái này."

"Đang ở thu thập &"

"Thu thập xong."

Theo những lời này, Mạc Vân Quả thấy trước mắt xuất hiện một bản đồ lộ trình, cách vị trí của cô không xa là một chấm màu xanh, hẳn là vị trí của Đào Ngải Linh.

Mạc Vân Quả đem chân để trên vòng tay một chút, sau đó chạy như bay về phía trước.

Người đi bộ trên đường lớn, chỉ thấy một con chó nhỏ chạy như bay về phía trước.

Khi Mạc Vân Quả tìm được Đào Ngải Linh, vừa vặn cô ấy mới cùng khách hàng thảo luận hợp đồng xong.

Vừa quay ra đã nhìn thấy thân ảnh quen thuộc của chó nhỏ, suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu của Đào Ngải Linh là chàng trai của cô ấy xảy ra chuyện.

Đào Ngải Linh có thể xác định 100% đó là chó của hắn, bởi vì chó nhỏ rất có linh tính, gặp qua một lần đều không thể quên được.

Mạc Vân Quả thấy Đào Ngải Linh nhận ra mình, lập tức nhảy lên, chuẩn xác nhảy vào ngực Đào Ngải Linh, kêu to vài tiếng.

Trên mặt Đào Ngải Linh xẹt qua một tia nôn nóng, cô ấy lập tức nói: "Chị biết em có linh tính, nếu Hiên Nhi đã xảy ra chuyện, ngươi đã kêu hai tiếng, có được không?"

Vì thế Mạc Vân Quả kêu hai tiếng, cái này, Đào Ngải Linh cũng bất chấp tất cả, trực tiếp ôm Mạc Vân Quả lái xe về hướng nhà Bạch Hiên.

"Lại một người bị tiểu Quả Quả lừa."

"Đó có thể gọi là lừa sao? Chuyện thế giới động vật, có thể lừa sao?"

"Ngươi nói như vậy, Quả thông minh nhà ta lại cho một móng vuốt lên mặt ngươi, cào cho ngươi không nhận ra mặt mình luôn!"

"Ta......, sức lực tiểu Quả Quả đại gia ta rõ như ban ngày."

"Cho nên nói, tiểu tử, không cần cùng Quả thông minh nhà ta đối nghịch, không có chỗ tốt."

"Thật ra cũng không phải lừa, vốn dĩ Bạch Hiên cũng có chuyện mà! Bệnh tương tư, ha ha ha ha!"

"Đáng thương cho Bạch Hiên còn không biết mình bị bệnh gì? Tấm tắc, thiệp thế chưa thâm oa......"

"Thiệp thế chưa thâm cũng không nên nói bậy, tiểu Quả Quả nhà ta không phải cũng là thiệp thế chưa thâm sao? Nhưng mà...... Ha ha ha!"

- ------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.